Chap 74

453 20 0
                                    

Ngay khi Engfa chìm đắm trong thống khổ , cửa phòng bệnh bỗng vang lên , cô ngẩng đầu thấy mẹ của Charlotte đẩy cửa đi vào , nhìn người bệnh trên giường ướt át đôi mắt , bà Austin thở dài .

- " Chuyện của cô , ta cũng biết , lúc cô làm giải phẫu Charlotte cũng ở đây , nó nghe được cô có chuyện thì ngất đi"

- " Em ấy như thế nào , vẫn khỏe chứ ?"

Nghe được Charlotte ngất , Engfa vô cùng sốt ruột .

- " Nó bây giờ đang ở nhà , không có gì đáng ngại ! Ta lại đây là muốn nói chuyện với cô . Cô cũng đừng trách ta vào lúc này còn gây chuyện , thành thật mà nói cảm tình của hai đứa ta luôn không tán thành , cô cũng biết rồi . Huống chi hiện tại cô lại bị như vậy , ta cũng nghe nói chân trái của cô không thể bước đi , cứ như vậy cuộc sống của cô có lẽ sẽ khó khăn , lẽ nào cô nửa đời sau dự định để Charlotte chăm sóc cho cô hay sao ? "

- " Tôi không đành lòng "

Nghĩ đến tình hình đó Engfa cảm thấy đau lòng , tuy nói chỉ có đi đứng hành động bất tiện , nhưng sinh hoạt hằng ngày khẳng định còn rất nhiều bất tiện khác , cô như thế nào cam lòng để Charlotte chăm sóc mình cả đời , chăm sóc kẻ nửa người tàn phế .

- " Ta cũng biết cô không muốn Charlotte chịu khổ , nó ở bệnh viện chăm nom bệnh nhân , về nhà còn phải chăm nom cô . . . Vì thế cô về Mỹ có được hay không ? Nơi đó phương tiện chữa bệnh so với nơi này tốt hơn rất nhiều , nói không chắc còn có cơ hội chữa khỏi . Nếu không dây dưa nữa thì mượn cơ hội này kết thúc đi "

- " Nhưng tôi không muốn "

- " Ta và ba nó tuổi cũng đã lớn , chúng ta hi vọng con gái của mình có thể có tương lai và hạnh phúc . Cô chỉ là một người con gái , cô có thể cho nó cái gì , có thể sẽ chỉ mang đến cho nó gánh nặng , cô hiểu không ? Coi như ta cầu xin cô "

Nói xong bà Austin hai mắt đẫm lệ quỳ gối bên giường Engfa .

- " Cô à , không nên như vậy , cô trước tiên đứng lên rồi nói "

- " Cô nếu không đáp ứng ta , ta quỳ mãi ở đây "

Nhìn người mẹ vì cầu xin mình rời khỏi con gái bà ta mà quỳ xuống cầu xin mình , thật là trào phúng cỡ nào . Nghĩ lại mình chỉ là một kẻ tàn phế , có cố gắng thì đã làm sao , Engfa cắn môi nhẫn nhịn đau lòng nói với bà Austin :

- " Cô , tôi đáp ứng người "

- " Cảm tạ cô , cô đúng là người hiểu chuyện , cảm tạ cô đã thông cảm cho một người mẹ tận tâm lương khổ . Nếu như được ta hi vọng cô nhanh chóng rời đi , ta sợ Charlotte lại tìm đến gặp cô , như vậy hai người dứt ra không được "

Bà Austin không ngừng nói lời cảm kích , bà như trút được gánh nặng đối với Engfa nhưng đúng là tàn nhẫn . Tình yêu này thật vất vả mới có được , một khắc trước hai người còn đang hưởng thụ tình nồng ý mật , vậy mà giờ này bảo cô phải nhẫn tâm buông tay , Engfa chỉ thấy trong tim tràn ngập cay đắng . Bà Austin đi rồi cô suy nghĩ rất nhiều , Charlotte có gọi điện thoại nhưng cô không tiếp , cuối cùng tắt máy . Cô không biết một khắc đó đồng ý bà Austin là đúng hay sai , có lẽ mình nên lặng lẽ rời đi . Thế là một đêm này bác sĩ Austin nóng ruột lo lắng cho thương tích của người yêu , còn cảnh sát Waraha lại gian nan với quyết định ra đi , cả hai một đêm không ngủ .

[ENGLOT] Chuyện Tình Cảnh Sát - COVERNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ