01-02

1.2K 48 9
                                    

01. Sự khởi đầu sai lầm?

Các anh trai luôn nói đùa rằng Chenle là vợ của tôi, ban đầu tôi và Chenle đều đùa giỡn đáp lại "Mối quan hệ của các anh so với bọn em còn hỗn loạn hơn nhiều!". Sau đó Chenle ở một bên nhe răng, "Vì sao lại em là vợ của Park Jisung, không thể là Park Jisung là vợ của em sao!"

Khi đó chúng tôi đối với những lời trêu chọc này đều là cười hì hì dùng trò đùa đáp lại, bởi vì nghề nghiệp của chúng tôi, việc trói buộc hai người với nhau là chuyện rất bình thường, bảy người chúng tôi đã sớm chấp nhận điều đó, thậm chí trên bàn ăn nhóm chúng tôi còn nhắc đến chuyện đó như một trò cười.

Năm đầu tiên thấy trên mạng họ nói Chenle là vợ tôi, tôi chỉ cảm thấy buồn cười, bởi vì trong mắt tôi vào thời điểm đó, đây là điều không thể. Chenle không phải con gái, hơn nữa chúng tôi là quan hệ bạn tốt, chỉ là bị các anh chị trong công ty yêu cầu thân mật hơn trước ống kính, làm sao có thể trở thành vợ tôi?

Năm sau tôi lại thấy những phát biểu như vậy, chụp xuống rồi gửi đến nhóm chat của bảy người chúng tôi. Đây là lần đầu tiên Chenle nhìn thấy cách nói này, gửi một icon "miêu miêu nghi hoặc" và rất nhiều "ㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋ", cảm thấy mới lạ và hài hước. Các anh cũng bắt đầu trêu ghẹo quan hệ giữa tôi và Chenle.

Năm thứ ba, tôi đã quen với cách nói của người hâm mộ, bắt đầu bớt nhạy cảm, thậm chí bản thân tôi cũng bắt đầu tự đùa rằng Chenle là vợ tôi.

......

Có lẽ đó là cách sai lầm của chúng tôi bắt đầu.

Hôm đó sau khi làm tình xong, Chenle nằm bên cạnh tôi, đầu dựa vào vai tôi, lơ mơ buồn ngủ. Tôi tiến lại gần, ánh mắt dừng trên khuôn mặt trắng nõn mang theo mồ hôi của anh, không hiểu sao lại muốn gọi anh là vợ.

Từ sau khi chúng tôi không rõ ràng bắt đầu loại quan hệ này, cho tới bây giờ tôi chưa từng chủ động gọi anh bằng danh xưng đó, rõ ràng trước kia luôn thích đùa giỡn như vậy.

Thật kỳ lạ, rõ ràng là chúng tôi không yêu nhau. Làm sao có thể xưng hô như vậy, làm sao có thể làm chuyện thân mật như vậy đây?

"Chenle, tắm rửa rồi hãy đi ngủ." Cuối cùng tôi cũng không gọi ra.

Chenle mơ mơ màng màng hừ hừ, tỏ vẻ mình rất mệt mỏi, không muốn đi. Anh ngâm nga đáng yêu như mèo con làm tôi có cảm giác mình có thể làm một lần nữa. Tôi hôn lên đôi môi hơi sưng đỏ của Chenle, dùng đầu lưỡi liếm vết thương do nụ hôn mãnh liệt gây ra trên khoé miệng anh. Chenle lắc đầu đẩy tôi ra, "Park Jisung, anh mệt."

Tôi biết.

Tôi không có ý định tiếp tục, tôi chỉ muốn hôn anh, bởi vì bình thường tôi không thể hôn anh. Chúng tôi đã thống nhất không hôn môi ngoại trừ khi quan hệ tình dục. Quy định này đại khái là để mối quan hệ vốn không rõ ràng của chúng tôi không trở nên "càng thêm tồi tệ".

Cuối cùng tôi bế anh vào bồn tắm giúp anh làm sạch.

Chenle vẫn luôn là một người mẫn cảm, bất kể là thân thể hay nội tâm.

Lúc cùng Chenle làm, tôi đặc biệt thích liếm núm vú hồng hào mềm mại của Chenle. Làn da của Chenle rất trắng, mỗi lần vào thời điểm này anh sẽ trở nên hồng hào, đặc biệt là núm vú. Mỗi lần tôi liếm nó, cơ thể anh run lên, sau đó chân anh sẽ đá vào đùi tôi. Con thú trong cơ thể tôi sẽ được đánh thức và không thể cưỡng lại việc thâm nhập vào trong anh.

[JICHEN | Edit] Tình yêu trói buộcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ