có những điều tốt hơn là nên giữ kín

363 37 2
                                    




năm thứ hai


tacenda

(n.) things better left unsaid; matters to be passed over in silence



"à, vâng, nhặt thức ăn dưới sàn và ăn nó là hoàn toàn lành mạnh và bình thường"

như mọi lần, heeseung bắt gặp khi em đang ở trong tình huống tồi tệ nhất

"đừng có làm như kiểu anh chưa bao giờ như vậy"

"nhưng không phải công khai thế này," heeseung đặt tay lên vai jake, ngã người vào vai em như thể điều đó là bình thường. bởi vì nó bình thường. những người bạn thân bình thường nên có thể choàng vai nhau mà không một ai thật sự bị đứng tim. "ra ngoài với anh không?"

vì lợi ích cho đầu óc, em nên nói không. vì lợi ích cho trái tim, em nói có

"anh chán thật đấy, hyung," jake cố giả vờ như thể tim mình đang không đua tốc độ. "anh rủ em ra ngoài và rồi chúng ta dành toàn bộ ba tiếng đồng hồ để chơi game?"

"a-anh..." heeseung liếc mắt sang chỗ khác, không thể phủ nhận điều đó. "đó- đó là những gì anh đã lên kế hoạch. nhưng! hôm nay chúng ta sẽ làm cái khác! cứ chờ mà xem, em sẽ thấy hối hận nếu em cứ bảo anh chán"

"cái khác là đến cửa hàng ramen ấy hả?" jake rất hiểu rõ anh

"... không"

"dễ đoán quá. anh rất dễ đoán, hyung"

"thế em có muốn không hả?" heeseung đột nhiên cau có

"chỉ... chúng ta thôi hả?"

"tất nhiên là không," heeseung cười toe toét, và jake biết heeseung không cố gắng làm tổn thương em. điều đó thật tồi tệ. "với ni-ki nữa"

có thể đoán được

"và sunghoon"

jake ngừng bước, em bắt đầu rẽ sang hướng khác. "em đoán là em nên ở nhà-"

"em sẽ không ở đâu cả, nhóc" không có cơ hội cho một cuộc cãi vã, heeseung kéo jake ra đường, lôi jake đến cửa hàng ramen nhỏ mà họ đã tìm thấy

heeseung để jake một mình khi họ đến nơi, mắt sáng rực rỡ. thông thường jake sẽ nói rằng vì ni-ki đang ở đó, nhưng ramen là thứ mà heeseung đặt lên đầu, nên em không chắc một trong hai, thứ gì đã khiến mắt heeseung sáng rực như cây thông giáng sinh.

jake liếc nhìn theo hướng có sunghoon. jake định nhìn nhanh, nhưng rồi trở thành nán lại một chút, trước khi cậu biết; một ánh nhìn chằm chằm

"cậu luôn nhìn tớ như vậy" sunghoon nói, không có một sự công kích nào trong lời nói. nghe có vẻ hài lòng thì đúng hơn

"hai đứa đừng nói chuyện nữa," thực tế heeseung đang thèm ramen lắm rồi đấy, đẩy cả hai vào ghế, đôi mắt to của anh nhìn chằm chằm thực đơn

jake thở dài, miễn cưỡng ngồi vào chỗ heeseung đã chỉ định cho cậu. và chờ đợi. nó không mất nhiều thời gian, khoảng 10 giây. một kỉ lục mới. 10 giây để sunghoon đứng dậy và đổi từ chỗ ngồi cũ sang ngồi bên cạnh jake

thật tình thì jake có hơi hài lòng

không khí giữa hai người có hơi khó xử, bàn của họ im lặng và căng thẳng. bàn của heeseung và ni-ki cũng im lặng, nhưng là vì ni-ki không nói trong khi ăn, và heeseung thì ăn ramen không kịp thở để nói chuyện

𐙚 pshxsjy - trans | ukiyoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ