17

2K 372 26
                                    

Akashi Sakuchiyo không về trường, cậu gọi điện thoại cho Gojo Satoru, bảo rằng hai ngày nữa sẽ trở về.

Getou Suguru kinh ngạc: "Tới chuyện này mà Saku cũng sẽ thông báo cho cậu?"

Gojo Satoru gập lại điện thoại, đắc ý cong khóe môi: "Hừ, đối với Sachan, tôi quan trọng với cậu ấy hơn cậu tưởng đó Suguru ~"

Getou Suguru dùng nửa con mắt nhìn Gojo Satoru, buồn bực bĩu môi.

Đắc ý cái gì chứ...

Ieiri Shoko đứng bên ngoài phòng Gojo Satoru, nhẹ tay gõ vào cửa gỗ. Thấy có mặt Getou Suguru ở đây, Ieiri Shoko chớp mắt:

"Ra Suguru cũng ở đây, tới lớp đi, hôm nay có giáo viên mới đến nên đừng cúp."

Gojo Satoru chẹp miệng: "Giáo viên mới? Đừng nói là ở bên Ngự Tam Gia đưa tới đấy?"

Ieiri Shoko suy tư: "Không rõ lắm, cứ đến thử đi rồi biết. Chà, hôm nay Saku nghỉ một buổi nên chắc bỏ lỡ màn ra mắt giáo viên rồi. Giáo viên nói sẽ khao cả bọn đi ăn đấy."

Getou Suguru cười: "Vậy đi thôi, chúng ta có thể gửi hình trêu chọc Saku đấy."

***

***

Mà người được nhắc đến, lúc này, Akashi Sakuchiyo mới từ siêu thị mua đồ xong. Đang hướng đến một góc vắng vẻ ở Yokohama mà đi.

Cậu dừng lại trước một căn nhà nhỏ, nhẹ nhàng bấm chuông cửa. Akashi Sakuchiyo đợi một lát, cánh cửa được mở ra, nhưng lại chẳng thấy người cần thấy đâu.

Akashi Sakuchiyo giật mình cúi đầu, nhìn đứa bé nhỏ nhỏ, trắng trẻo đáng yêu như củ cải chỉ đứng tới đầu gối mình. Cậu sửng sốt, cúi xuống, thả đồ trên tay xuống rồi bế thằng bé lên.

"Toji đâu rồi?"

"Papa ngủ chưa dậy."

Đứa nhỏ chớp mắt, đôi mắt tròn xoe trong sáng, thằng bé ôm lấy Akashi Sakuchiyo, mong chờ nói: "Saku, đói..."

Akashi Sakuchiyo hít một hơi thật sâu, bất đắc dĩ, lại âm thầm nghiến răng.

Cái lão Toji này!

"Ừ, em đợi anh một chút, anh nấu đồ ăn cho em."

Một tay bồng Megumi, một tay xách túi đồ ăn, Akashi Sakuchiyo đóng cửa lại. Cậu đặt Megumi ngồi trên thảm lông, lấy ra hai chiếc bánh flan cho thằng bé ăn tạm. Cũng may là trên đường có ghé qua tiệm bánh ngọt rồi tiện tay mua.

Akashi Sakuchiyo bật TV lên cho Megumi, sau đó nhẹ xoa đầu nó: "Đợi anh."

Megumi ngậm muỗng, ngoan ngoãn gật đầu.

Akashi Sakuchiyo không thể không khen Toji sinh ra một đứa trẻ ngoan ngoãn đáng yêu.

Tháo chiếc áo khoác đặt trên ghế sofa, Akashi Sakuchiyo bước lên lầu. Cậu cũng không có lịch sự gõ cửa, thay vào đó là một đá sút bay cửa phòng ngủ nhà Toji.

Akashi Sakuchiyo bước đến cửa số, kéo tung rèm ra để nắng chói đập vào mặt của người đang nằm ngủ ngon trên giường.

Akashi Sakuchiyo đá chân giường, nheo mắt nói:

"Dậy đi, làm gì có ai làm cha như anh không? 9 giờ 30 còn ngủ, để con cái đói meo cái bụng. Dậy!"

[Tổng] Bạo Quân Akashi SakuchiyoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ