Chương 11 Cấm kỵ

9.4K 76 21
                                    

Rèm mi Diệp Nhu chớp chớp, bướm nhỏ được vỗ về dần dần xuất hiện khoái cảm, chưa đầy một phút mà từ trong lỗ nhỏ đã bắt đầu rỉ nước.

Tần Chẩm than thầm, cô thật sự là báu vật, ngón tay anh yêu thích mơn trớn, dâm thuỷ lan ra ngày càng nhiều.

Diệp Nhu cắn môi, hai má nóng hổi, bướm nhỏ cũng trào ra một luồng hơi nóng, trong mắt dần xuất hiện mê ly nhưng không dám hé miệng rên rỉ.

Đầu ngón tay của Tần Chẩm áp lên giữa cánh bướm, mỗi lần cọ đến hạt châu thì móng tay được cắt ngắn gọn gàng gãy một cái, dâm thuỷ tí tách rơi xuống, anh chen vào lỗ nhỏ, chậm rãi đưa đẩy, chạm đến lớp màng mỏng thì dừng, vì phải chú ý khống chế tốc độ và lực đạo nên khuỷ tay nổi lên từng sợi gân kéo dài.

"Ưm..." Diệp Nhu cắn chặt môi, kiềm nén lại tiếng kêu, cái gối động đậy, đang cố che lại bàn tay đang làm loạn của anh.

Lúc này, Diệp Tô chợt đứng lên, Diệp Nhu sợ hết hồn mở to mắt, nhưng may mắn Diệp Tô chẳng chú ý đến hai người, chỉ bỏ lại một câu: "Em nghe điện thoại chút." Rồi cầm điện thoại rời khỏi phòng khách, đẩy cửa kính đi thẳng ra ngoài vườn.

Tần Chẩm nhìn theo, Diệp Tô xoay lưng về phía hai người, mà chỗ cô ấy đang đứng cũng vừa vặn ở sau lưng ghế sô pha, anh híp mắt quan sát, sau đó bỗng đứng dậy trước mặt Diệp Nhu, ngồi quỳ xuống.

Diệp Nhu vừa há miệng cất lời, "Anh rể..." Thì Tần Chẩm đã xốc váy cô lên, vùi mặt vào trong.

Diệp Nhu cứng đờ, cô hốt hoảng muốn đẩy đầu anh rể ra, nhưng anh môi lưỡi anh cố chấp dính chặt vào bướm nhỏ.

Cô đâu biết, một khi anh chạm vào dòng nước xuân ngọt ngào này, làm sao mà cam tâm buông ra được.

Diệp Nhu đẩy vài lần không được, sau đó... ngón tay cô bắt đầu luồn vào tóc anh rể.

Cô nghiêng đầu, nhìn bóng lưng Diệp Tô bên ngoài cửa kính, nếu lúc này chị xoay đầu lại, sẽ chỉ thấy một mình cô, không thể thấy được Tần Chẩm đang quỳ ở giữa hai chân cô, trừ khi đẩy cửa đi vào đây.

Cô vừa nhìn chị, vừa phải chịu đựng cảm giác kích thích từ môi lưỡi anh rể mang lại.

Vừa cấm kỵ vừa kích thích, cảm giác này thật là...

"Aaa..." Sướng quá.

Tần Chẩm tham lam mút lấy mật ngọt, ngón cái vỗ về hạt châu, vừa xoa vừa ấn.

Diệp Nhu chịu không nổi, hơi thở loạn lên, bắp đùi phát run, bị đầu lưỡi anh đẩy đến cao trào.

"Aaa... ứmm..." Dâm dịch trào ra từ trong lỗ nhỏ đều được Tần Chẩm mút sạch.

Tần Chầm rời khỏi váy cô, trên trán đổ vài giọt mồ hôi, ngón cái anh lau khoé môi, khẽ cười, "Có thoải mái không?"

Diệp Nhu ngượng ngùng gật đầu.

Tần Chẩm ngồi lại ghế, anh kéo tay cô qua đặt trên đũng quần của mình, "Cứng rồi."

Diệp Nhu cũng thấy dưới quần của Tần Chẩm nhô lên một cục lớn, anh ở nhà mặc quần thể thao thoải mái, tay cô được anh kéo dễ dàng luồn vào trong.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: May 25, 2023 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

Không thể khống chếNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ