chapter 3: không thể phủ nhận, choi wooje là thuốc an thần của moon hyeonjoon

845 95 0
                                    

moon hyeonjoon vô lực mở mắt.


anh bấy giờ đang gục trên trang sách toán logic mở toang, xung quanh là từng chồng sách cao chót vót. cây bút giữa trang sách bị lực đẩy của moon hyeonjoon rớt xuống đất. moon hyeonjoon nhìn quanh, hai tay trong vô thức cầm lên những tựa sách quen thuộc, tưởng chừng đã khảm sâu vào tiềm thức của anh. giải tích, văn học, chính trị,... 

đến ngay cả nhu cầu nghỉ ngơi cần thiết của con người, moon hyeonjoon còn không có tư cách được tận hưởng trọn vẹn một giấc ngủ.

moon hyeonjoon trong phút chốc thở dài.

à, thì ra cuộc đời này vẫn cứ là một vòng lặp.

thật đáng chết.

đầu anh bỗng nhói lên một cái, từng đoạn kí ức mờ mịt, thân thuộc tua đi tua lại trong đầu anh. anh ôm đầu, mím môi chịu đựng cơn đau.


à, thì ra mình cũng có hào quang của nhân vật chính, moon hyeonjoon nghĩ thế.

chắc là như bao cuốn truyện tranh vô bổ giết thời gian mà moon hyeonjoon đã từng đọc khi có nhu cầu giết thời gian, cậu sẽ được ông trời ban tặng thêm cơ hội để sống một cuộc sống mới, để làm lại cuộc đời.


vớ vẩn thật đấy, thượng đế ạ.


moon hyeonjoon lãnh đạm nghĩ.



moon hyeonjoon đẩy ghế đứng lên, bước tới trước tấm gương toàn thân. anh từ tốn chạm nhẹ lên đôi mắt thâm quầng, tròng mắt đỏ quạch, đầu tóc rối xù lên.


không biết tối qua, "moon hyeonjoon" được ngủ bao nhiêu phút nhỉ?


anh quay lại bàn học, tìm chiếc điện thoại rồi bật nó lên. màn hình hiện sáng .


20:46, ngày xx tháng xx năm 20xx.


bốn tháng trước ngày anh tìm đến cái chết để giải phóng mình.

moon hyeonjoon lặng lẽ ngồi nhìn kim đồng hồ, nó cứ xoay mãi xoay mãi, không bao giờ dừng.


.



-cạch!


tiếng cửa phòng anh bật mở. nhìn người phụ nữ mình gọi là mẹ kia tay cầm điện thoại, khuôn mặt nghiêm nghị nhìn anh.

trong lòng moon hyeonjoon khẽ cười khẩy.

-"mẹ thấy con có vẻ đang lơ là việc học. qua camera, mẹ có thể nhìn con đang ngủ trong lúc đang làm bài tập. hãy chấn chỉnh việc học của mình, nếu không muốn rớt khỏi top đầu."

moon hyeonjoon không nói gì, chụp lấy chiếc áo khoác và một chiếc mũ lưỡi trai, lướt qua người phụ nữ. bà sửng sốt. trong tiềm thức của bà, đứa con trai này tuy có phần lãnh đạm, kiệm lời với bà nhưng chưa bao giờ dám trái lời.

on2eus; cứu rỗiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ