Bàn luận về chuyện tỷ khống làm thế nào mà hình thành
Bạn bè xung quanh Vệ Vong Ngôn đều biết rằng Vệ Vong Ngôn là một người cuồng chị gái chính hiệu, ngày thường đến ba câu cũng không rời khỏi chị gái, suốt ngày khoe khoang chị gái mình tốt như thế nào.
Nhưng những gì họ không biết là tình cảm của Vệ Vong Ngôn dành cho chị gái Vệ Du Nhiên không còn đơn giản là tỷ khống nữa.
Bởi vì... anh đã yêu Vệ Du Nhiên rồi, không phải kiểu em trai thích chị gái, mà là kiểu đàn ông thích phụ nữ.
Từ khi còn rất nhỏ anh đã thích Vệ Du Nhiên rồi, nhưng khi đó, tình cảm của anh tương đối thuần khiết, không có vướng mắc như bây giờ, trong lòng anh không có quá nhiều ghen tị.
Vệ Du Nhiên lớn hơn Vệ Vong Ngôn hai tuổi, vì vậy khi Vệ Vong Ngôn mới được vài tháng và chưa biết nói, Vệ Du Nhiên gần như đã sẵn sàng đi nhà trẻ.
Sau khi Vệ Vong Ngôn chào đời, ngày nào Vệ Du Nhiên cũng vây quanh để trêu chọc, Vệ Du Nhiên lúc đó chưa đầy ba tuổi, không biết làm một người chị tốt, cô cho rằng em trai rất vui, đối xử với cậu như một con búp bê.
Nhưng Vệ Vong Ngôn mỗi lần nhìn thấy Vệ Du Nhiên đều sẽ cười, có khi mở mắt không thấy cô thì lại khóc.
Những từ đầu tiên mà những đứa trẻ khác học nói thường là mẹ hoặc cha của chúng, nhưng những từ đầu tiên mà Vệ Vong Ngôn học nói lại là chị gái.
Kể từ khi Vệ Vong Ngôn biết đi, anh đã trở thành một cái đuôi nhỏ phía sau Vệ Du Nhiên, Vệ Du Nhiên đi đâu, anh đều sẽ đi theo.
Anh rất thích ở bên Vệ Du Nhiên, anh phải ăn cùng cô, tắm cùng cô, ngủ cùng cô.
Khi anh dính lấy Vệ Du Nhiên, điều mà Vệ Vong Ngôn thường làm nhất là muốn cô ôm.
"Chị ơi, ôm ~"
Vệ Du Nhiên duỗi tay muốn ôm lấy Vệ Vong Ngôn, nhưng mấy giây sau, cô vì trọng tâm không ổn định đã đè Vệ Vong Ngôn xuống.
"Ôi... em nặng quá, chị ôm không được nữa rồi..."
Nghe Vệ Du Nhiên nói như vậy, Vệ Vong Ngôn trầm mặc hồi lâu, lần đầu tiên trong đời anh quan tâm đến lời nói của người khác.
Tối hôm đó, Vệ Vong Ngôn chỉ ăn hai miếng cơm, liền đặt bát đũa xuống, nói không muốn ăn.
Khi bố mẹ hỏi tại sao anh không ăn, anh trả lời dứt khoát: "Con muốn giảm cân!"
"Ha ha ha, con học cái này ở đâu thế?"
"Con không béo, con bây giờ lớn rồi, ăn nhiều một chút."
Nghe thấy tiếng cười của cha mẹ, Vệ Vong Ngôn chỉ biết lẩm bẩm: "Lại nặng thêm một chút, chị con bế không nổi..."
"Chị của con không thể ôm con được nữa, để khi con lớn lên, con có thể thay mình ôm chị gái của con. Con phải ăn nhiều mới có thể ôm được chị gái của con."
Nghe cha mẹ nói như vậy, Vệ Vong Ngôn lại cầm bát đũa lên.
Anh thầm nghĩ, nếu có một ngày được ôm chị gái, anh nhất định sẽ ôm cô mỗi ngày.
Vì vậy, Vệ Vong Ngôn nhận ra rằng anh thích chị gái mình khi còn rất nhỏ.
Anh cũng không biết mối quan hệ này bắt nguồn từ đâu, anh chỉ biết rằng anh thích ở bên Vệ Du Nhiên, muốn gặp cô mỗi ngày, muốn ở bên cô mọi lúc, nhìn thấy cô đi cùng người khác, chơi với chàng trai khác, anh sẽ cảm thấy khó chịu.
Trong mắt Vệ Vong Ngôn, Vệ Du Nhiên chỗ nào cũng tốt, cô sẽ cho anh ăn vặt, dạy anh làm bài tập, nói cho anh biết rất nhiều chuyện anh chưa từng nghe nói.
Vệ Vong Ngôn ban đầu nghĩ rằng anh có thể luôn ở bên Vệ Du Nhiên như thế này, nhưng tất cả những điều này đã kết thúc từ khi cha mẹ họ ly hôn.
Sau khi cha mẹ ly hôn, Vệ Du Nhiên sống với mẹ, Vệ Vong Ngôn sống với cha, mặc dù họ vẫn ở cùng một thành phố, nhưng nhà của họ rất xa, vào thời điểm đó, Internet chưa phát triển lắm, anh sống một mình. Học sinh tiểu học không có điện thoại di động riêng, vì vậy vào thời điểm đó, Vệ Vong Ngôn chỉ có thể gặp Vệ Du Nhiên hai hoặc ba lần một tháng.
Lúc đầu, Vệ Vong Ngôn còn loay hoay tìm chị gái và mẹ của mình, nhưng năm tháng trôi qua, anh vẫn chấp nhận thực tế này.
Nhưng càng không gặp được Vệ Du Nhiên, tình cảm của Vệ Vong Ngôn dành cho Vệ Du Nhiên càng mãnh liệt, mỗi lần có thể gặp được Vệ Du Nhiên, vọng tưởng trong lòng anh càng ngày càng lớn.
Anh muốn ở bên chị gái, anh muốn chị gái chỉ thuộc về một mình anh.
Anh đã học tập chăm chỉ để vào trường của Vệ Du Nhiên, bí mật theo dõi mọi hành động của cô và bí mật xua đuổi nhiều nam sinh cố gắng đến gần cô.
Trong mỗi giấc mơ mơ hồ của anh đều có bóng dáng của cô, sự điên cuồng trong giấc mơ khiến anh bị ám ảnh, cảm giác mất mát sau khi tỉnh dậy khiến anh chỉ muốn ở trong giấc mộng hão huyền này, không muốn tỉnh lại nữa.
Vệ Vong Ngôn chỉ lấy lại được chút lý trí khi nhìn thấy ga trải giường ướt đẫm chất lỏng đục ngầu do giấc mơ của mình.
Anh biết những thứ này đều là vô đạo đức, nhưng anh lại không thể khống chế tình cảm của chính mình, càng kìm nén, anh càng ham muốn.
Anh không muốn giấc mơ mãi mãi chỉ là giấc mơ, anh muốn biến mọi thứ diễn ra trong giấc mơ thành hiện thực.
Anh ấy muốn ở bên chị gái mình mãi mãi.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit][CaoH/Ver Tục] Bị em trai làm 99 lần
Lãng mạnTên gốc: Bị em trai bắn tinh chín mươi chín lần Tác giả Phù Dung Dạ Vũ Thể loại: H văn. 1v1, chị em, hiện đại Số chương: 51 + 7 phiên ngoại Lưu ý: truyện không tam quan, không logic, cốt truyện đơn giản, chủ yếu 90% là thịt. Hai chị em cách nhau 2 t...