"alo giờ này anh gọi em có chuyện gì vậy"
"à em rảnh không?"
"em rảnh anh ạ"
"em có thể ra quán nhậu mà bọn mình hay đi không, anh hyukkyu đang xỉn ở đây.Anh không khuyên được anh ấy với lại anh có việc bận phải đi, em ra đưa anh ấy về được không?"
Keria chần chừ một lúc, cậu không biết phải làm thế nào nữa.Bây giờ cậu không muốn gặp anh nhưng càng không thể bỏ mặc anh giữa trời mùa đông lạnh cống như thế này.Sau một lúc keria cũng lên tiếng
"Được, em sẽ qua bên đó ngay"
Cậu vội vàng mặc chiếc áo bông của mình vào, lúc đang định mở cửa đi thì gumayusi xuất hiện lên giọng hỏi
"cậu đi đâu giờ này đó?"
"À tớ đi đón người quen về nhà"
"người quen??là ai vậy?"
"anh hyukyu ấy"
Nghe đến cái tên đó guma bỗng nhiên có hơi buồn trong lòng mà không muốn bạn đi
"Anh ấy ở đâu mà cậu phải đón về?"
"anh ấy đang ngoài quán nhậu, đang xỉn ấy mình nghe anh kwanghee bảo vậy"
"tớ đi cùng được không?Đi một mình cậu cũng không an toàn"
"Vậy mặc áo khoác vào rồi cùng đi thôi"
Gumayusi chạy nhanh vào phòng khoác áo rồi đi cùng người bạn này vì cậu cảm thấy để người bạn này đi một mình là một cái gì đó rất nguy hiểm.Cậu muốn bảo vệ người bạn nhỏ này.Đi cùng bạn đến quán thì thấy anh deft đang nằm gục trên bàn miệng lẩm bẩm gì đó.Anh rascal thì đứng bên cạnh khuyên ngăn.Rascal nhìn thấy người em quen thuộc thì vui mừng nhưng đảo mắt qua bên cạnh thì hết sức ngạc nhiên.
"Đây là.."
"À là minhyeong ad của T1 ấy anh"
"dạ chào anh"
"Hai đứa đi cùng nhau à"
"Tại em thấy để bạn đi một mình trong đêm khuya như này cũng nguy hiểm nên em đi cùng ạ"
"à vậy anh hyukkyu giao lại cho hai đứa anh đi trước đây"
"em chào anh ạ" keria và gumayusi cuối chào rascal.Rascal vẫy tay chào tạm biết rồi lên xe đi mất
Keria nhìn người anh đang nằm gục trên bàn kia mà lòng không thể đau sót.Sao anh lại thành ra thế này.Em tiến tới định dìu anh lên nhưng với sức em là không đủ.Thấy thế gumayusi chạy lại nhẹ nhàng dìu người anh này lên vai mình
"Đi với cậu đúng là hợp lí, nếu lúc nãy đi một mình không biết làm sao luôn"
"hì hì tớ có ích lắm đấy nhé"
Trong lúc dìu người anh này đi vì khoảng cách rất gần nên deft lẩm bẩm trong miệng dù rất nhỏ nhưng gumayusi vẫn có thể nghe thấy."minseok à anh xin lỗi, là do anh""minseokie ơi" toàn là những âm thanh kêu tên bạn nhỏ của cậu.Keria thì lại không nghe thấy nên vẫn rất vô tư trò chuyện cùng gumayusi.Còn gumayusi giờ lại rất khó chịu trong người cậu muốn biết tất cả mọi thứ.Muốn biết tại sao người anh này lại gọi tên bạn nhỏ thân thiết đến vậy.Cả đoạn đường keria dường như không nhìn deft lấy một lần là vì không dám hay là vì nhìn rồi thì những kí ức khi xưa sẽ từng cái một ùa về.Đến kí túc xá keria có chút chập chừng nếu cậu lên đó thì những kỉ niệm lúc ấy sẽ ùa về có khi nào không kiềm được mà òa khóc trước mặt người bạn này không.Như thế thì biết đối mặt với cậu ấy sao đây.Đang bối rối thì gumayusi lên tiếng
BẠN ĐANG ĐỌC
Guria| Ngay Từ Khi Bắt Đầu
ContoThật ra ngay từ khi bắt đầu, gumayusi người xạ thủ đầy tự tin đã say nắng trước keria mất rồi tác giả: hoa nở rồi🌸