1.
"Xin chào, cô ổn chứ?"
Một người đàn ông khoác áo choàng màu đen và đội chiếc nón cũng màu đen che nửa mặt xuất hiện phía trước tôi. Xung quanh tôi chỉ có một màu trắng tinh và không có bất cứ thứ gì. Cảnh tượng trống rỗng này thật kì lạ.
"Giấc mơ đáng sợ quá."
"Đây không phải là mơ, cô đã chết rồi."
Cái gì? Tôi hoảng hốt, giọng cao lên mấy phần.
"Tôi chỉ đang ngủ thôi, tôi còn nhớ rõ mình đang nằm trên giường mà."
"Cô đã thức khuya để chơi điện thoại đúng không?"
"Vâng..."
"Cộng thêm tình trạng mệt mỏi và buồn ngủ nhưng vẫn cố lướt điện thoại, bộ não của cô đã căng thẳng đến kiệt sức mà chết."
Cái lý do củ chuối gì thế? Sao tôi có thể chết một cách lãng xẹt như vậy?
"Không được, tôi không thể chết! Tôi còn deadline chưa nộp cho cấp trên! Tôi còn sổ tiết kiệm ngân hàng chưa rút ra lần nào! Tôi còn phải kiếm gấp một chàng rể nếu không ba mẹ sẽ từ mặt tôi mất! Ông không thể để tôi chết như thế được!"
Càng nói càng hoảng, nước mắt của tôi bắt đầu rơi xuống.
"Lẽ ra cô phải biết quý trọng cơ thể mình. Nếu cô đi ngủ sớm thì cô đã sống sót rồi."
Tôi chết rồi mà ông ta vẫn còn muốn giáo huấn tôi. Tôi cũng hối hận khủng khiếp. Nếu được sống lại tôi nhất định sẽ đi ngủ trước 12 giờ đêm. Ngủ đủ giấc sẽ giúp tôi có một buổi sáng tỉnh táo và làm việc hiệu quả, có một làn da đẹp đẽ mịn màng và biết đâu sẽ quyến rũ được một anh chàng đủ tốt để mang về cho ba mẹ.
"Thôi được rồi, cô vẫn còn trẻ, vẫn còn một tương lai tươi sáng phía trước, tôi sẽ cho cô một cơ hội để sống lại. Đừng khóc nữa."
Tôi ngẩng mặt lên, nhanh chóng lấy tay quệt đi nước mắt nước mũi tèm nhem trên mặt, hoài nghi nhìn người đàn ông toàn thân màu đen này.
"Thật ư?"
"Đúng vậy, nhưng không có gì là miễn phí. Cô làm giúp tôi một việc thì tôi sẽ trả lại linh hồn của cô về cơ thể."
Ông ta rút ra một tấm ảnh rồi đưa ra trước mặt tôi.
"Cô biết người này chứ?"
Trong bức ảnh là một cô gái cười dịu dàng, rất xinh đẹp nhưng tôi không quen.
"Tôi không biết."
Ông tiếp tục rút ra một bức ảnh khác.
"Người này thì chắn hẳn cô biết."
Bức ảnh lần này là một cô gái nghiêm túc có mái tóc ngắn màu nâu nhìn rất lạnh lùng. Người này thì tôi biết, nhưng mà không có thật.
"Cô ấy giống nhân vật truyện tranh tôi thích."
"Thế thì cô cũng nhận ra người này rồi nhỉ?"
Ông ta giơ lại tấm ảnh trước.
"À, tôi nhớ ra rồi, người đó là chị gái."
"Cô còn nhớ người này chết như thế nào chứ?"
BẠN ĐANG ĐỌC
[Conan] Gái Mafia, Trai Cảnh Sát, Tổ Chức Toàn Lừa Đảo
FanfictionTôi xuyên vào thế giới trong bộ truyện tranh nổi tiếng "Thám tử lừng danh Conan". Một ông chú thần bí xuất hiện và nói chỉ cần tôi hoàn thành nhiệm vụ được giao thì sẽ quay về thế giới cũ. Nhiệm vụ hơi cấn, độ khó cũng cao nhưng tôi tình nguyện, vì...