01

812 66 21
                                    

Nửa đêm tại thị trấn X đã xảy ra một chuyện hãi hùng gây kinh náo tất cả người dân có mặt ở nơi đó.

Tiếng gào thét phát ra từ gia đình họ Kim, đèn nhà bật mãi không tài nào sáng lên được và từng bóng đèn cứ thế nổ cháy hết một lượt làm cho người có tinh thần vững như lão gia nhà Kim cũng phải toát hết mồ hôi lạnh.

Ngoài tiếng gào khóc ra còn có tiếng đọc kinh triền miên không dứt, những người xung quanh đứng bên ngoài xôn xao thì thầm bàn tán người người sợ hãi lắc đầu ngao ngán.

Phu nhân Kim thị đứng không vững hết khóc rồi lại gào lên bảo người làm mau mau đi tìm pháp sư hoặc thầy bói nào đó nhanh đến vì con trai của bà đang bị vong nhập vào, nó hết cào xé tường lại quay sang tru lên như một con chó hoang bắt buộc Kim lão gia phải dùng xích trói nó lại cột vào tường mới yên được một chút.

"Lão gia, phu nhân..." tên người hầu trước mặt thở không ra hơi, liên tục lấy hơi lên cố gắng nói với hai người đồng thời đằng sau cũng xuất hiện dáng vẻ của một người thanh niên. Người ta không thể nhìn rõ mặt người này do trên mặt có đeo một cái mặt nạ, trong các nghi lễ trừ tà ma thầy đồng thường đeo mặt nạ để cải trang mình thành một người khác.

Dưới triều đại thời Joseon, người ta thường tổ chức nghi thức "Na lễ" để đuổi trừ tà ma đi cùng với đó là chiếc mặt nạ bốn mắt và bắt đầu nhảy múa. Hiện giờ cũng vậy, thầy đồng bắt đầu nghi lễ rồi đọc kinh Pagyeong mời những linh hồn nọ quay về thế giới thực sự của mình.

"Con dâu giấu cha mẹ chồng múc trộm gạo đổi bánh bột gạo Tteok ăn
Chết nghẹn biến thành tạp quỷ. Này! Hãy ăn một miếng rồi biến đi.
Có người đàn ông mê vợ người ta như điếu đổ
Ngóng đợi trong đêm đông chết cóng biến thành tạp quỷ Tongtaegwi.
À này! Ngươi cũng ăn rồi hãy biến đi.
Cho cả ma quỷ ăn uống thỏa thê là lòng tốt của người xưa."

Người con trai kia trừng mắt gào lên liên tục muốn lao đến người thầy đồng đang đứng trước mặt nhưng chẳng may cho cậu ta khi đang bị trói chặt vào cột như thế, con quỷ bên trong hét  lên một tiếng chói tai:

"Tao, sẽ giết mày!"

Và rồi người con trai ấy ngất xĩu, có lẽ như buổi nghi lễ đã hoàn thành. Mọi người xung quanh sợ hãi từ nãy tới giờ đều không ai dám thở mạnh, giờ đây mới có thể từ từ nhẹ nhàng thở ra từng hơi tiến tới xem tình hình của con trai nhà Kim kia thế nào rồi. Được một lúc cậu ta cũng tỉnh dậy, đôi mắt ngơ ngác nhìn mọi người xung quanh rồi quay sang hỏi mẹ mình:

"Mẹ ơi, con bị làm sao thế?"

Lúc này phu nhân mới khóc òa lên ôm chầm lấy con mình vào người, mọi người mừng rỡ thở phào nhẹ nhõm và ngay khi lão gia lấy trong túi ra một phong thư tính quay sang gửi cho thầy thì thấy người kia đã đi đâu mất rồi. Bây giờ có muốn hậu tạ cũng chẳng biết phải tìm người ấy ở đâu, hơn nữa là cũng chẳng ai biết mặt và danh tính của người nọ nên lão gia thở dài một hơi. Đôi mắt nhìn xa xăm ra đường lớn, đầu hơi cúi xuống coi như là một lời cảm ơn và cầu phúc cho quý nhân của mình.

Tại bệnh viện thành phố X, Park Jimin thay đồ ra khoác lên mình một chiếc áo blouse trắng đi trên hành lang bệnh viện bắt đầu với ca trực đêm của mình.

𝐤𝐦. WHO SAYS?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ