23:28
reng reng reng *tiếng chuông điện thoại*
Koo Bonhyuk dừng tay làm bản báo cáo còn dang dở, nhấc điện thoại lên:"alo con"
"dạ con nghe đây"
"giờ này chưa ngủ hả, công việc mới tốt không con?"
"dạ cũng ổn mẹ ạ, mới làm một tháng nhưng con thấy tốt lắm, chắc do hợp với chuyên ngành của con,kk"
"thế tốt rồi, làm gì thì làm nhớ nghỉ ngơi nha con, đừng làm quá sức đấy"
"dạ con biết rồi, thôi con đang làm dở việc gặp mẹ iu sau nhaa"
Sau khi chúc mẹ ngủ con thì Bonhyuk lại tiếp tục bản báo cáo của mình vì ngày mai là đến hạn deadline rồi.
"yaa cuối cùng cũng xong"
vươn vai một cái rồi nhìn đồng hồ, ơ mới đó mà đã 2 giờ sáng rồi, mình đã chăm chỉ vậy sao, đi ngủ thôi. Có vẻ như sau khi làm việc chăm chỉ thì giấc ngủ của họ Koo ngon hơn hẳn.
Mặc dù thức khuya nhưng Bonhyuk vẫn thức dậy đúng giờ, ăn sáng và đi làm như thường lệ.Đến công ty cậu liền đi nộp bản báo cáo mình thức cả đêm qua để làm cho trưởng phòng. Nhìn trưởng phòng có vẻ đang bận rộn, cậu nhẹ nhàng kêu:
"Chị ơi, em nộp bản báo cáo ạ"
"Ờ em để đó đi"
Cậu đặt bản báo cáo lên bàn, chào chị trưởng phòng rồi quay đi về hướng chỗ làm việc của mình, bỗng cậu giật mình vì tiếng gọi của trưởng phòng:
"Bonhyuk à"
"Dạ? Có việc gì vậy chị? Bản báo cáo của em...sai sót gì sao?
Cậu hơi hoảng vì hôm nay là đến hạn deadline rồi nếu sai sót gì thì sao mà làm lại kịp, e rằng sẽ bị khiển trách ಥ‿ಥ
Chị trưởng phòng cầm trên tay xấp giấy tờ đưa cho Koo Bonhyuk"Đâu có, chị nhờ em đưa xấp tài liệu này lên phòng cho Giám đốc Ahn kí giúp chị được không, giờ chị lu bu quá"
Cậu thở phào, cứ tưởng công sức cả đêm qua của mình đổ sông đổ bể, mà trước đó cậu cũng rất tự tin nhận nhiệm vụ này nên nếu sai sót thì mất uy tín lắm. Tất nhiên là cậu đồng ý giúp chị trưởng phòng rồi cầm trên tay xấp tài liệu chị ấy đưa:
"d-dạ được"
Giám đốc Ahn. Cái tên này cậu đã từng nghe rồi, anh ta nổi tiếng ở công ty vì rất khó tính. Mới vào công ty chưa đầy một tháng nên cậu chưa gặp người này bao giờ. Trong mắt cậu tưởng tượng ra Giám đốc Ahn là một người đẹp trai, lạnh lùng, lãng tử, tốt bụng... nói chung là mẫu người trong mộng ấy. Lần này cũng là cơ hội để gặp anh ấy một lần xem thế nào.
Trên đường đưa xấp tài liệu cho Giám đốc Ahn, cậu đụng trúng một người, làm rơi xấp tài liệu xuống dưới đất. Cậu nhìn xuống thấy xấp tài liệu đó ướt nhẹp, nhìn lên thì thấy người đối diện đang cầm trên tay cốc cà phê. Bực mình cậu quát
"Này! anh đi kiểu gì vậy, mắt anh để sau gáy hả"
Cậu cúi xuống nhặt xấp tài liệu mà trong lòng vừa bực vừa sợ, sợ sẽ bị giám đốc khiển trách vì anh ta nổi tiếng là khó tính mà. Cậu vừa nhặt vừa lấy tay lau từng tờ giấy mà mắt cậu đỏ hoe
BẠN ĐANG ĐỌC
ɢɪᴀ́ᴍ ᴆᴏ̂́ᴄ ᴀʜɴ ᴛʜᴀ ʟᴏ̂̃ɪ ᴄʜᴏ ᴇᴍ ɴʜᴇ́!
Fanfiction"không phải em thì không là ai khác nữa, anh thực sự yêu em bằng chính trái tim vốn đã khô cằn, vụn vỡ của mình"