25.

885 88 11
                                    

*****
Một buổi sáng đẹp trời hôm sau, Hanbin thức dậy, nằm bên cạnh là Koo Bonhyuk.

Đêm qua năng suất quá, bây giờ người ngợm cả hai đều mệt rã rời. Koo Bonhyuk vẫn còn ngủ rất say, chưa có dấu hiệu thức dậy. Không biết hôm nay cậu ta có lịch trình gì không nữa. Bây giờ mình gọi cậu ta dậy có ổn không nhỉ? Hơn nữa gọi dậy rồi, mình biết nhìn mặt cậu ta thế nào đây? Chết tiệt, hôm qua đầu óc mình bị cái gì vậy? Oh Hanbin tại sao lại dễ dãi thế này chứ.

Hanbin cúi sát xuống gần Koo Bonhyuk, băn khoăn xem có nên gọi dậy không thì đột nhiên có bàn tay ôm lấy mặt cậu, khẽ hôn chụt một cái.

"Koo Bonhyuk!!!"

"Em dậy rồi, ngắm em kĩ thế, em ngủ mà còn bị ánh mắt của ai đó làm cho giật mình tỉnh dậy đấy."

"Anh không thèm ngắm em đâu nhé Hyuk! Hôm nay em không có lịch trình gì à?"

"Có chứ, lịch trình rất quan trọng."

Hanbin nghe xong câu đó, cuống quýt dựng người Koo Bonhyuk dậy, đẩy cậu ta vào phòng tắm.

"Này này, thế mà em còn bình thản vậy hả? Em muốn doạ chết anh à? Đi thay đồ nhanh lên!!"

Koo Bonhyuk ló đầu từ trong cửa phòng tắm ra, ánh mắt đầy vẻ chọc ghẹo.

"Lịch trình của em hôm nay là hẹn hò với nhà báo Oh mà. Haha."

....

Hết nói nổi với cái thằng này luôn. Từ lúc gặp Koo Bonhyuk đến nay, không biết Hanbin đã bị cậu ta pressing bao nhiêu lần nữa. Con người chứ có phải quả bóng đâu mà bị cậu ta đá sang bên này bên kia hết lần này đến lần khác chứ.

"Anh không rảnh để hẹn hò với em đâu. Hôm nay anh đi làm ở toà soạn. Sửa soạn nhanh lên rồi quay về công ty đi."

Koo Bonhyuk đang ngậm bàn chải đánh răng, vừa súc miệng vừa nói: "thì anh cứ đi làm đi. Em ở nhà trông nhà. Chả mấy khi em mới được trống lịch mà."

"Không bao giờ!! Anh chưa điên mà để cho em ở nhà anh một mình như thế."

"Anh Hanbin, anh quên rồi sao? Hôm qua đồ của em ướt hết rồi còn gì? Bây giờ em đi từ nhà anh ra mà không có thứ gì bịt mặt mũi lại, không chỉ có em lên báo đâu mà anh cũng bị lên báo đấy nhà báo Oh à."

Ừ nhỉ, Hanbin quên mất chuyện này. Koo Bonhyuk mà để nguyên cái khuôn mặt này ra đường, lại còn từ nhà của mình đi ra thì Dispatch quanh khu này sẽ chụp lại mất. Thế nhưng để cho tên này ở nhà mình cũng không yên tâm tí nào cả. Cậu ta sẽ táy máy lục lọi đồ của mình cho mà xem.

Đành phải xin nghỉ làm chứ biết sao giờ.





"Trưởng phòng Woong, hôm nay em cảm thấy không khoẻ lắm. Xin phép anh cho em nghỉ một hôm nha. Deadline đảm bảo vẫn sẽ nộp đúng hạn. Cảm ơn nhiềuuuu."

"Cậu có mệt lắm không? Nhớ uống thuốc đầy đủ đấy. Tôi sẽ báo nghỉ lên hệ thống giúp cậu."

"Cảm ơn Woongieeee."

Thật may mắn vì trưởng phòng của Hanbin bây giờ chính là Lee Eui Woong, nếu không cậu cũng không biết phải làm sao nữa. Cái tên Koo Bonhyuk này báo quá trời báo mà.


(Bonbin)| NHÀ BÁO OH CÓ SAO KHÔNG? - what's wrong with Oh journalist?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ