xv

134 20 113
                                    

sáu giờ chiều, bãi biển gwangalli bớt khách, mọi người nhanh chóng quay về nhà hoặc khách sạn tắm rửa và chuẩn bị ăn tối.

tất nhiên các dịch vụ tại bãi vẫn hoạt động, nên ta thấy kang solhae ngồi bệt dưới cái khăn nhỏ mang theo bên người mà ngắm nhìn sóng ra rồi lại vào.

" nghĩ gì mà ngẩn người thế ? "

một cái chạm vai khiến nhỏ giật mình mà quay lại nhìn, là huang renjun tới tìm nhỏ, anh bảo tự nhiên gọi điện thấy đứa bắt máy là jihee chứ chả phải nhỏ, hỏi ra mới biết nhỏ bỏ quên cái điện thoại mà ra ngoài này rồi.

" tao cố tình vứt điện thoại lại đấy ! cầm theo phiền phức quá "

nhỏ thẳng thắn đáp, renjun mỉm cười rồi bỏ đôi dép mình đang đi ra và ngồi lên đôi dép đó, bảo muốn ngắm mặt trời lặn cùng nhỏ.

" thế sao lại muốn ra đây ngồi ? trầm tư chuyện gì sao ? "

" ừ ! có vài chuyện ấy ... không dám nói "

" nếu cần thì cứ kể ra đi, tao là comfort place của mày mà, phải không ? "

lại nói về cụm từ comfort place ấy, đó là cả một chuyện khá dài (thực ra không dài lắm).

khi ấy 7 dream cafe chỉ vừa mới mở được có bốn tháng, mỗi huang renjun và kang solhae là hai nhân viên duy nhất của quán, hơn nữa quán không bán chạy như mong đợi. chưa kể từ lúc ấy kang solhae đã luôn có xích mích với bạn trai cũ của nhỏ, còn lí do tới tận bây giờ nhỏ mới chia tay thì nhỏ xin thưa rằng tại nhỏ là con bò tót chạy theo cái red flag ấy mà nhỏ không hề biết.

nói chung là nhỏ thừa nhận nhỏ ngu vãi chưởng trong vụ tình cảm với seonghwa.

khóc nhiều đâm ra trông sắc mặt hơi âm u, mà nhỏ không kể cho renjun hay anh mark nghe, vì hồi đó nhỏ introvert bỏ mẹ.

cho tới một ngày khi tan làm, renjun rủ nhỏ đi ăn thịt nướng uống rượu, trong cơn say nhỏ kể hết tất cả mọi thứ đang khiến nhỏ buồn. trong buổi rượu ngày hôm đó huang renjun tuyệt nhiên không đưa ra bất cứ lời khuyên hay lời an ủi nào, nghe nhỏ kể xong thì đứng dậy trả tiền rồi đưa nhỏ về nhà của mình, vì huang renjun không biết nhà nhỏ ở đâu cả nên đưa tạm về nhà mình.

nhỏ ngủ quên luôn phải dậy đi làm, tỉnh lại thấy renjun đứng nấu canh giải rượu cho mình nên mới hỏi chuyện. renjun kể không sót một chi tiết, nhưng nói thêm rằng lần tới buồn thì kể ra, khúc mắc ở đâu thì nói, đừng giữ khư khư trông tội dễ sợ.

" vậy để mày thành nơi tao có thể được phép yếu đuối nhất, điều đó có được không ? "

renjun lặng im mất một lúc, cuối cùng gật đầu chấp nhận.

lại nói về tình hình hiện tại, nhỏ nhận ra ngay ý của renjun khi nhắc tới cụm từ đó.

tức là

anh đã ở đây rồi, hãy cứ khóc hoặc kể bất cứ gì đó nhỏ cảm thấy đó đang là thứ khiến nhỏ phải suy nghĩ nhiều. bao nhiêu chuyện khiến nhỏ cảm thấy bế tắc thì cứ nói ra đi.

" về chuyện seonghwa ấy ... thằng ấy cứ luôn nhắn tin làm phiền tao hoài à "

" thì lóc nó đi bà ! bà kêu nó phiền nhưng bà không bờ lóc nó chứ gì "

𝐚𝐭𝐚𝐫𝐚𝐱𝐢𝐚 || renjun x youNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ