2

69 6 0
                                    

thế đéo nào.

thế đéo nào mà mười hai giờ trưa gã đang đứng trong cái phòng ngủ to gấp đôi cái phòng của gã, bỏ cả một ngày làm việc vì lẽ ra nay gã sẽ đi nhậm chức, seungmin liếc đống hành lí và hyeongjun thì ngáp ngắn ngáp dài sắp xếp quần áo vào trong tủ. vậy là hai đứa sống chung theo sự tác hợp của đôi bên, không để mấy thằng con lên tiếng đã quăng chúng nó vào một xó kết thông gia luôn rồi. cậu trông hiền lành như vậy, gã lại muốn bắt nạt một chút, vì cái mặt trắng sữa của cậu là gã thấy ghét.

mẹ mày chứ han hyeongjun, tự nhiên chả quen biết gì lại thành bạn đời của tao.

đối với seungmin thì tình cảm vợ chồng rất thiêng liêng, giống như là tìm nửa kia cho cả cuộc đời phía sau của mình vậy. không thể ngày một ngày hai ép cưới, thế này chính là mất quyền dân chủ.

đả đảo!

"thế này đi, để tăng phần thân thiết hơn chúng ta sẽ đổi xưng hô." hyeongjun nói, tay bẻ bẻ khớp cổ. cậu thở phào khi xếp gọn gàng quần áo một nửa cái tủ.

"tại sao tôi phải thân với cậu?" gã vừa đáp, tay lôi 7749 món ra đặt lên bàn trang trí.

"tại vì chúng ta vừa đính hôn được một ngày trên danh nghĩa vợ chồng hợp pháp. muốn gọi anh yêu em yêu hay gì?"

"tao - mày đi, còn trước mặt phụ huynh thì tuyệt đối phải đổi không mẹ kí đầu tao."

"ồ, mày lớn tồng ngồng còn sợ mẹ. bất ngờ đấy oh thiếu gia." cậu cười.

"kệ tao. mày thì không sợ chắc?"

"ừ nhưng mẹ mày bảo kê. à, giờ cũng thành mẹ tao luôn rồi."

hyeongjun nhún vai, có thể seungmin chẳng biết tới sự hiện diện của cậu xưa giờ nhưng cậu lại hiểu gã rất rõ. năm mười hai tuổi mẹ của gã về hàn quản lí công việc, để lại seungmin ở với bố và ông bà bên mỹ, bà cô đơn vì sống lệch múi giờ rất khó nói chuyện với thằng quý tử. may sao mà bà gặp đối tác là phu nhân han của msz dắt theo đứa con trai ở một buổi meeting nọ, hai người dễ kết thân, và chẳng biết tự khi nào, bà coi hyeongjun như con đẻ. bà kể về seungmin rất nhiều, cho cậu xem ảnh tốt nghiệp tiểu học gã mặc suit, kể về quá khứ thích ra vẻ đàn ông của gã, kể về cuộc sống bên mỹ, về sở thích, về tất tần tật khiến hyeongjun ngưỡng mộ vô cùng. chỉ mãi mười ba năm sau cậu mới có cơ hội gặp gã, chính là bây giờ, và cậu cũng không thấy có vấn đề gì khi cưới cái tên ra dẻ này cho lắm. han hyeongjun cũng không có duyên với yêu đương, cậu không biết khi mình yêu vào sẽ thành cái loại gì...

...

"ê tao đói."

bảy giờ tối, cậu đẩy cửa phòng làm việc của seungmin, ngó cái đầu đen nhúm vào. gã đang soạn doanh thu quý ba của công ty và lên kế hoạch triển khai vạch lối đi mới cho các bộ phận khác nhau, chi nhánh bên hàn một mình mẹ quản lí nên không có hướng phát triển cụ thể giống chi nhánh mỹ, khó mà dễ ăn được các dự án lớn. mắt không dời đống tài liệu, gã nhướn mày lên trả lời.

"tự đi nấu gì mà ăn."

"nhà mới làm gì có gì mà nấu, mà tao cũng không có biết nấu."

cv;;osm.hhj//forced marriage.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ