3. Bước đi sai lầm

158 18 0
                                    

Naraku tự hỏi bản thân đang làm gì ở đây trong khi hắn còn vô số việc chưa giải quyết. Đưa mắt nhìn quang cảnh xung quanh, chỉ là một khu rừng rậm lá im ắng đến mức chỉ có cô độc riêng hắn làm bạn với tiếng gió thổi. Đây là khu rừng gần với nơi mà nhóm bọn Inuyasha đang dừng chân, Naraku phải thừa nhận rằng hắn thực sự muốn gặp Adova mặc dù trong lòng luôn đinh ninh bản thân chẳng hề yêu thương gì cô gái đó.

Nhưng mà... vết thương trông rất nghiêm trọng mà nhỉ?

"Chúng ta phải làm sao đây?"

"Chị ấy bị trúng độc rồi."

Trúng độc?

Naraku dùng sức mạnh im lặng đến bên cạnh nhóm người của Kagome sau khi nghe thấy bọn họ nói chuyện. Hắn có thể nhìn thấy Adova mệt mỏi thở hắt ngồi tựa người bên cạnh tảng đá lớn, cô ấy vẫn còn tỉnh táo nhưng cơ thể rõ ràng không còn sức lực. Hắn quan sát cơ thể của Adova, và rồi không chỉ nhìn thấy vết băng bó sau lưng mà còn phát hiện cả vết thâm đen đậm trên bắp đùi. Rất dễ dàng để nhận thấy Adova bị trúng độc và chất độc đang lan rộng. Nếu hắn tính toán không lầm, trong vòng nửa ngày cô ta sẽ bỏ mạng.

Kagura quả nhiên đã hoàn thành nhiệm vụ của ả rất tốt, không để người chết vì thương nặng thì lại để người chết vì trúng độc.

"Chắc hẳn là do ả Kagura kia rồi. Tôi vẫn thắc mắc vì sao Naraku lại phát hiện ra được chị Adova."

Kagome u sầu lắc đầu "Tôi cũng không biết." Cô nàng đến bên cạnh đỡ lấy Adova, chị gái bởi vì mình mà một thân một mình đến thời chiến quốc, không có khả năng chiến đấu lại còn bị tấn công; bây giờ lại còn bị kẻ địch lớn nhất của bọn họ là Naraku phát giác ra. Kagome còn có những lúc phải để Inuyasha hay Sango và Miroku bảo vệ mình vậy nên cô nàng làm gì đủ năng lực để bảo vệ chị gái? Thậm chí còn để chị ấy gặp nguy hiểm.

"Vết thương của cô ấy trong một đêm đã trở nặng như vậy rồi, chúng ta nên nghĩ đến tình huống xấu nhất."

Tiếng nói chuyện của Miroku và Sango vang bên tai Kagome nhưng cô nàng chỉ nghe thấm được một lời nào. Nếu lỡ chị Adova có chuyện nàng sẽ không dám trở về nhà để đối diện với gia đình, gia đình của mình và cả gia đình của chị ấy nữa. Sự nghiệp của chị còn dở dang vì chuyện gia đình, mà có cảm giác mọi thứ lại đang đổ lỗi cho Kagome.

"Kagome..." Nghe thấy tiếng gọi yếu ớt của Adova, nàng nhanh chóng đi đến bên cạnh.

Adova đưa tay đặt trên vai Kagome, xoa nhẹ gò má của em gái tựa như một lời an ủi rằng cô sẽ không sao đâu nhưng chính bản thân mới là người biết rõ có lẽ sẽ không thể qua được đêm nay. Vết thương sau lưng đã đủ đau bây giờ lại thêm cả chất độc đang dần lan nhanh trong cơ thể mà không có cách nào ngăn chặn trong tức khắc. Đây hẳn là thời điểm thích hợp để cô bắt đầu tưởng nhớ lại quá khứ và cuộc sống nhỉ? Ít nhất thì cũng không uổng phí bao ngày tháng qua được ở đây, không chỉ là ở bên cạnh em gái mà còn là được khám phá cuộc sống mới.

Naraku nhìn thấy được nụ cười quá mức vô tư đó của Adova, trong lòng lặng yên nhưng lại có ngàn cơn sóng dữ sắp nổi lên. Một con người, một thiếu nữ, một vu nữ yếu đuối không có khả năng chiến đấu; vậy điều gì để cô ta có thể vẫn cười được như vậy? Thật khó chịu, hắn muốn lao đến và hỏi thật rõ ràng. Adova chẳng có gì để vô tư như thế cả, chẳng có gì để cô có thể cười như thế mặc dù biết bản thân sắp chết và bỏ mạng tại thế giới xa lạ không thuộc về mình. Giết cô ta là quyết định đúng đắn, hắn thực sự... rất ghét-!

[INUYASHA] ObsessedNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ