#04. Chụp ảnh

140 38 13
                                    

"Được thôi, xem như là trả ơn anh đã cứu mạng tôi một lần."

Matthew nói trước khi để lại vài lời tạm biệt qua loa rồi dứt khoát đóng sập cửa nhà. Hôm trước vẫn còn là hàng xóm chào hỏi được vài lần, hôm sau đã bất đắc dĩ trở thành người giữ trẻ không công. Cậu buông tiếng thở dài thườn thượt, liếc mắt nhìn xuống ngón tay út đang được đứa trẻ nắm gọn lấy bằng cả bàn tay bé xíu.

"Yujinie này, ba em vốn dĩ là người kì quặc như vậy sao?"

Phải rồi, câu chuyện chính là như vậy. Vào đúng bảy giờ của một buổi sáng trời chẳng mưa bão cũng không nắng to, Kim Jiwoong đã bấm chuông cửa nhà cậu, mang theo bạn nhỏ bé bỏng này đến giao hết toàn bộ trọng trách cao cả cho người chưa một lần trông trẻ là Seok Matthew đây. Ở nhà cũng là con út, dẫu rất thích trẻ con nhưng cũng không đồng nghĩa với việc bỗng nhiên phải bất đắc dĩ làm cha tận ba ngày chứ. Đương nhiên Kim Jiwoong cũng nào phải kiểu người vô tâm như vậy, anh đã để lại một danh sách toàn bộ những điều cần lưu ý trong việc chăm sóc Yujin, bao gồm giờ giấc ăn ngủ hay vị trí của các món đồ trong nhà nếu cần thiết. Ngay cả mật khẩu nhà anh cũng không có ý định giấu giếm. Matthew chưa từng ngờ rằng vị hàng xóm này có thể tin tưởng cậu đến mức ấy, rõ ràng cũng chưa nói với nhau được mấy câu.

Cậu hướng tầm mắt về phía bạn nhỏ đang ngoan ngoãn ngồi trên sofa xem phim hoạt hình kia, trong lòng tồn tại rất nhiều thắc mắc và hiếu kì nhưng lại chẳng biết nên mở lời thế nào.

"Yujinie, anh có thể hỏi một câu được không?"

Matthew cắm ống hút vào hộp sữa đào vừa lấy ra khỏi tủ lạnh rồi đưa cho bạn nhỏ. Tuy không giỏi chăm sóc trẻ con lắm, nhưng dỗ ngọt trẻ con thì cậu nắm rõ trong lòng bàn tay.

"Bình thường mỗi khi ba đi như vậy, em sẽ ở với ai?"

Kì thực tò mò chuyện nhà người khác là không nên, nhưng biết sao được, sắp tới có thể vẫn còn qua lại nhiều mà.

"Em hay đến ở với bạn của ba, là mấy chú làm việc cho ba đó ạ! Nhưng mà mấy chú quậy lắm nên ba hổng thích đâu!"

Tiếng rột rột từ chiếc hộp sữa bằng giấy vang lên khiến Matthew thoáng khựng lại trong thoáng chốc. Từ "làm việc" này như nhắc cho cậu nhớ, cậu vẫn chưa biết vị hàng xóm ở nhà đối diện rốt cuộc làm công việc gì. Vậy là đành phải quay sang gặng hỏi bạn nhỏ thêm một câu nữa.

"Ba em làm công việc lạ lắm ạ, ba hay vẽ hình lên da người khác."

À, vậy chẳng phải là thợ xăm hay sao? Chẳng trách... Matthew trộm nghĩ đến những lần mình thấy vài người kì lạ ra vào nhà Jiwoong, hoá ra họ không phải giang hồ mà là thợ xăm. Lần đầu tiên đến Hàn Quốc đã khiến cậu chàng lo lắng tới độ suy nghĩ lung tung như vậy, sau cùng đều là hiểu lầm cả. Chẳng phải nếu nói như vậy, hình như Kim Jiwoong cũng vẫn đang là người độc thân nhỉ.

/-/

"Gì đây, em trai cậu à?"

Kim Taerae ôm giá vẽ đi ngang qua, vừa hay chạm mặt Seok Matthew đang nắm tay bạn nhỏ Yujin đi trên hành lang. Trường đại học vốn là nơi đông người ra vào, cẩn thận một chút vẫn hơn chứ. Vốn dĩ cậu cũng không định đưa Yujin đi học cùng, nhưng suy đi tính lại thế nào, để một đứa trẻ năm tuổi ở nhà một mình không ai trông nom nào phải ý kiến hay.

MattWoong | SHMILYNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ