Chap 2

344 22 0
                                    

"Hành động vừa nãy của ông chủ là sao nhỉ?"

Tôi hiện tại đang ở với Kazem và đang trong thư viện,cậu nhóc như ông cụ non vậy lúc đọc sách rất nghiêm túc cử chỉ mắt đều đều nhìn theo dòng chữ

Thấy tôi đứng đờ đẫn như vậy Kazem cũng rời mắt khỏi cuốn sách dày cộp kia sau đó bỏ kính xuống mà cất tiếng

"Anh chán thì có thể ra bên phía tủ trái ở đó có nhiều truyện hay lắm nhưng em đọc hết rồi"

"Ý em là 1 núi truyện kia là em đọc hết rồi?"

"Dạ vâng!"

"Anh thấy em chăm hơn anh rồi đấy"

Tôi cười cười sau đó dở từng quyển truyện ra cuối cùng cũng vừa ý liền đưa tay ra lấy.Ngồi bên cạnh Kazem tôi từ từ đọc hết trang này đến trang khác,cậu nhóc cũng không kém mà đã sang quyển thứ 2 rồi

Cứ thế đã 8 giờ tối mắt tôi đau lên vì đọc trong khoảng thời gian quá dài,đầu còn hơi choáng khi đứng lên nữa

Kazem nắm tay tôi ra phía ngoài thì đã thấy Bright dọn cơm sẵn,thôi chết!tôi đọc truyện mà quên nấu rồi.Mặt tôi tái mét,mấy người hầu xung quanh cũng xì xào bàn tán

"Nhóc kia sắp bị đuổi việc rồi kìa"

"Sớm muộn cũng vậy thôi!"

"Chẳng ai làm bảo mẫu cho ông chủ quá 2 ngày cả toàn bị đuổi việc không"

"Nhóc này trụ cũng giỏi đấy nhưng giờ vẫn thế thôi"

Kazem nghe thấy vậy liền lườm bọn họ sau đó dẫn em ra bàn ăn.Win đứng đó nhìn cả hai nhưng lại bị cậu nhóc bắt ngồi xuống bằng được

"Làm gì mà bận thế?còn tận tay ông chủ làm cho đấy"

"T-tôi xin lỗi...lần sau tôi sẽ để ý hơn"

"Còn để có lần sau nữa à?"

"Dạ...không"

Win cúi gầm mặt xuống cũng không nói gì,Kazem ngồi bên cạnh thấy vậy liền nhìn thì khá hoảng khi thấy em đang đơ người như hồn lìa khỏi xác vậy,vền mắt thì có hơi ửng đỏ môi mấp máy không nói thành câu

"Win!anh bị sao vậy"

Vừa dứt câu Win oà lên khóc thật ra nếu không ai hỏi thì không khóc đâu nhưng vì bị kích thích nên mới như thế.Kazem tay chân luống cuống cuối cùng cũng chỉ biết ôm Win sau đó lấy bàn tay nhỏ xoa xoa lưng

"Hong sao hong sao có em ở đây rồi"

"Ba bắt nạt anh hả?tí em đánh ba nhá!!anh hong cần sợ"

"Anh..không sao chỉ hơi áp lực thôi"

"Do ba em đúng không"

"Không!"

"Do ai?"

"Do anh!"

"Sao ạ?"

"Nước mắt anh bị mất kiểm soát chỉ cần nghĩ đến chuyện gì buồn hoặc chỉ cần ngồi yên nước mắt cũng tự ra"

"Vì thế hồi nhỏ anh hay bị ghét vì mít ướt"

"Thôi không sao anh ạ!kệ họ đi"

"Ừm!cảm ơn em"

 |BrightWin| Bảo mẫu dễ thương Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ