[Shiho tám tuổi]
------‐------------------------
"Anh lại có nhiệm vụ ạ?"
Cũng không biết lần thứ bao nhiêu Shiho đã hỏi hắn câu này. Suốt khoảng thời gian từ đầu mùa thu đến bây giờ là hai tháng, con bé mỗi lần thấy hắn sắp đi ra ngoài có việc thì luôn hỏi một câu như thế. Gin cụp mắt, ánh mắt màu lục diệp rơi vào đôi con ngươi xanh biếc của con bé trong thoáng chốc. Hắn khuỵ một gối xuống, đợi cho tầm mắt cả hai ngang hàng với nhau, Gin mới lên tiếng
"Công việc rất nhiều"
"Nhưng bây giờ..."
Cô bé ngước đầu nhìn về phía đồng hồ. "Đã là nửa đêm rồi Gin.."
Shiho không dám nói thẳng là, cô bé đang sợ. Suốt hai tháng nay, mật độ công việc của Gin gần như đạt đến đỉnh điểm, đến nỗi Shiho chỉ có thể gặp hắn vẻn vẹn hai tiếng lúc 9 giờ tối Gin về, rồi 11 giờ em đi ngủ, sáng dậy lại không thấy hắn đâu. Bình thường cô nhóc có thể tự lo, nhưng là dưới tầm mắt giám sát của Gin. Còn dạo gần đây Shiho chỉ ở nhà có một mình rất cô đơn, nhất là đối với đứa trẻ tám tuổi như em
Tưởng đâu sẽ lại đón nhận sự im lặng từ Gin, không ngờ Shiho lại nghe được tông giọng trầm thấp quen thuộc của hắn vang lên. "Sẽ nhanh thôi, em đi ngủ đi"
Gin đứng lên, cầm lấy bàn tay bé nhỏ đang túm áo mình của Shiho khẽ gỡ ra. Trước ánh mắt đoái hoài của cô bé, hắn bất giác mềm lòng, lại nói thêm một câu
"Ngày mai anh được nghỉ"
Đúng như dự đoán, mắt Shiho sáng lên. Đôi môi nhỏ kéo lên thành một nụ cười rạng rỡ
"Vậy Gin làm việc nhanh đi rồi về với em!"
Gin chớp mắt thay cho cái gật đầu, sau đó xoay lưng đi ra cửa. Chàng trai lạnh lùng gần như không biết làm sao để thể hiện biểu cảm khổ tâm của mình cho cô bé hiểu. Hắn luôn không thể, và cũng không muốn giải thích cặn kẽ về công việc của mình bên ngoài kia cho một đứa trẻ còn quá nhỏ như Shiho. Chỉ là mỗi lần thấy con bé buồn rầu vì không muốn xa mình, Gin luôn mủi lòng, luôn tự nhủ phải hoàn thành thật nhanh để dành chút thời gian cho em ấy
Lần này cũng vậy, hắn không chắc rằng Ông trùm sẽ cho hắn cả một ngày mai để nghỉ, mặc dù đã lỡ báo trước với Shiho
**********
"Sao? Cậu muốn nghỉ ngơi ngày mai?"- Giọng Ông trùm vang lên khàn khàn. Nửa đêm về sáng, Gin đã hoàn thành nhiệm vụ và đến căn biệt thự của Ông trùm để thông báo, đồng thời xin phép ông ta để hắn có được ngày mai ở nhà cùng Shiho
Gin không đáp, im lặng thừa nhận
"Có thể cho tôi biết lý do không?"
Ông trùm hơi nheo nheo mắt, rõ ràng ông ta đã biết tỏng, chỉ là muốn nghe chính miệng hắn nói. Ông ta cũng không nghĩ, tình cảm giữa con bé đó và Gin lại khắng khít như thế, mới có vài năm thôi mà. Càng không tin rằng một kẻ lạnh lẽo hơn cả tuyết như Gin cũng có thể vì một người mà trở nên ấm áp trong phút chốc thế này
BẠN ĐANG ĐỌC
[DC] GINSHERRY || Bluetory
FanfictionSherry - chiếc vảy ngược nhỏ nhắn, xinh đẹp và kịch độc của Gin. Sẵn sàng giày vò, hành hạ khiến hắn đau đến xé tim gan vẫn chưa dừng.