1

841 60 14
                                    

Đèn ở hành lang vẫn sáng, chưa kịp tắt.

Hai chân Cố Ngụy bị Trần Vũ dùng đầu gối đè lên, dang rộng trong tư thế vô cùng xấu hổ. Trong nháy mắt Cố Ngụy nhớ đến những đoạn phim khiêu dâm mà anh đã xem khi vừa hiểu chuyện.

Trong phòng ngủ bật một ngọn đèn duy nhất, chỉ có thể chiếu sáng một góc nhỏ, trong khung cảnh mờ mịt, Cố Ngụy cảm giác mọi giác quan của mình đều trở nên nhạy bén hơn.

Trần Vũ ép đầu gối vào giữa hai chân ngăn cản anh cử động, đồng thời đưa tay cởi cúc áo của chính mình, trong suốt quá trình, Trần Vũ cứ nhìn chằm chằm Cố Ngụy trong ánh sáng mờ ảo.

Hắn cho tay mình vào trong áo phông của Cố Ngụy. Những ngón tay chai sạn lạnh lẽo do quanh năm cầm súng lướt qua làn da mịn màng của anh. Cố Ngụy không nhịn được phát ra vài tiếng rên rỉ, hai tay vô thức bám vào Trần Vũ.

Cơ bắp cánh tay trên của Trần Vũ rất phát triển. Mỗi một lần ép Cố Ngụy đến đỉnh điểm, hắn đều thích chống đỡ phần thân trên, một mặt không ngừng đẩy eo về phía trước, mặt khác có thể ngắm nhìn vẻ mặt thất thần của Cố Ngụy.

Lúc này Cố Ngụy sẽ nắm lấy cánh tay hắn, dùng sức bấm những ngón tay đã cắt tỉa gọn gàng vào chiếc cơ bắp đang căn phồng lên. Ngón tay Cố Ngụy càng bấm vào, Trần Vũ lại càng dùng sức đâm mạnh hơn, giống như đem một phần cơ thể lớn lên trong thân thể Cố Ngụy.

"Chậm một chút...", Cố Ngụy hơi nâng nửa người dưới, di chuyển đến phần trên của chiếc giường, nhưng một giây sau, Trần Vũ vừa cởi xong lớp áo đã bắt lấy mắt cá chân của anh, kéo trở về trước mặt, chiếc mông mịn màng của Cố Ngụy áp vào bộ phận vốn đã cứng lên từ lâu của Trần Vũ.

Cố Ngụy hít một hơi thật sâu.

"Không nhịn được", Trần Vũ trầm giọng đáp, tùy ý bóp ra dầu bôi trơn bôi vào phía sau của Cố Ngụy, ngón tay cũng nhanh chóng theo vào, khuấy động qua lại ở bên trong.

Hai mắt Cố Ngụy gần như đỏ hoe. Mỗi lần Trần Vũ đi làm nhiệm vụ về, Cố Ngụy đều bị cậu ta ăn tươi nuốt sống.

Đối với việc khuếch trương cho Cố Ngụy, Trần Vũ không được tính là kiên nhẫn. Nhưng mỗi lần hắn trở về, đêm đầu tiên đều sẽ là như vậy, sẽ có chút gấp gáp cùng Cố Ngụy làm tình như thể không gì quan trọng hơn việc ân ái.

Hắn rút ngón tay ra, đổi thành một vật khác, cứng và đồ sộ hơn. Theo bản năng Cố Ngụy muốn lùi lại nhưng Trần Vũ lại nghiêng người ôm lấy anh, đẩy hai chân anh lên, áp ngực anh về phía trước.

Trần Vũ dừng lại hai giây, sau đó liền tiến vào.

Hắn tiến vào rất mạnh. Lúc đầu Cố Ngụy có chút chống cự nhưng sức mạnh của Trần Vũ quá lớn. Hắn đè Cố Ngụy xuống, không cho anh tránh né, thậm chí còn tự đè lên thằng nhỏ của mình.

Cố Ngụy trướng đến phát đau, trong mắt đều nổi lên ánh nước nhàn nhạt. Ở trong ánh sáng ảm đạm, Trần Vũ cũng không thấy được thứ gì.

Thứ bên trong cơ thể Cố Ngụy vừa nóng vừa cứng, thậm chí còn cứng hơn lúc cả hai khẩu giao trong phòng khách.

Một hai phút sau, Trần Vũ hôn lên mắt Cố Ngụy, dùng giọng nói rất nhẹ nhàng gọi "Bảo bối", sau đó bắt đầu những cơn sóng tình khác.

VCCT | ĐOẢN | LẠC VIÊN (HOÀN)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ