Chương 11: Yêu?

785 64 7
                                    

" Ô, hội trưởng biết yêu rồi sao?"

" Yêu?" Nani không hiểu từ yêu Khaotung nói là gì, yêu quý? Yêu mến?

" Ờ, khi mày thích hoặc yêu ai đó thì mày sẽ cảm thấy khó chịu khi họ tiếp xúc thân mật với ai đó. Cảm xúc ấy gọi là ghen."

" Ghen? Bạn bè mà ghen cái đéo gì? Tao cũng đâu thấy tao có tình cảm giống như mày nói." Nani nhăn mày phủ nhận từ ghen và cái thích, cái yêu đó của Khaotung.

" Bạn bè? Thử nói cảm nhận của mày về người đó tao xem nào."

" Ờ thì, tao với cậu ấy là bạn thân từ nhỏ chơi từ lúc bặp bẹ biết nói rồi. Đến năm tám tuổi thì cậu ấy phải đi nước ngoài cùng gia đình. Xa cách chín năm bây giờ mới trùng phùng, mới được hai ngày thôi. Cậu ấy rất tốt, khá đẹp trai, tinh tế hay nói mấy câu sến sẫm, có nụ cười đẹp và có một chút dễ thương?" Vừa là câu kể vừa là câu hỏi, Nani cũng chẳng biết nói sao cho đúng. Dù gì chỉ mới gặp và tiếp xúc lại với nhau hai ngày.

" Mày luôn nhìn về mặt tích cực của người đó nhỉ? Nói toàn điểm tốt chẳng có điểm xấu nào được mày tiết lộ ra." Khaotung trong lòng đã biết cái tình cảm của Nani là như thế nào, vì nó là người từng trải mà cũng không khó để đoán được."  Nani cái gì cũng giỏi chỉ riêng về mảng này thì ngốc quá chẳng nhận ra được gì.

" Mới gặp lại sao biết hết được." Nani nheo mày nhìn sang nó, thả nhẹ một sợi khói.

" Ờ, tao đợi cái ngày mày nhận ra tình cảm bên trong của mày là gì đấy hội trưởng kính mến. Tao đi trước nhá, sắp vào học rồi. " Khaotung dập tàn thuốc vẫy tay chào cậu rồi rời đi, cậu nhìn theo bóng lưng khuất dần của nó, cơ thể vẫn chưa có ý định rời đi.

'Nghỉ một tiết chắc không sao đâu nhỉ?.'

Ngước mặt lên trời thầm nghĩ, tiếp tục suy nghĩ về cái tình cảm mà Khaotung đã nói khi nãy. Rốt cuộc cảm xúc của cậu với Dew bây giờ là gì?.

Trong lớp.

Dew đang nói chuyện vui vẻ, liếc mắt sang đã không thấy Nani đâu thì bắt đầu có chút hoảng.

" Au, bạn nhỏ của tao đâu?." Dew quay sang hỏi Tu, nhìn mặt là biết lo cỡ nào rồi. Anh luôn đặt Nani trong tầm mắt chưa từng để cậu rời khỏi, thế mà giờ đây trong một phút lơ là cậu đã biến mất.

" Bạn nhỏ của mày sao hỏi tao?, N'Prim ở đâu tao còn không biết đây này." Prim là cô người yêu nhỏ của Tu, nghe nói cô học trường này nên nàng đã chuyển từ Đức sang đây để kiếm.

" Mẹ kiếp, bạn nhỏ ơi." Dew chạy ra khỏi lớp, lật tung mọi ngóc ngách trong trường để tìm cậu. Chạy vòng trường, kiếm tất cả các nơi, từ vườn hoa cho đến nhà vệ sinh cũng chẳng thấy cậu đâu. Nhìn quanh một hồi rồi ngửa mặt lên trời suy nghĩ, bỗng thấy một bóng người ngồi trên sân thượng nhìn sơ là anh đã biết là Nani rồi.

" Nani!" Lên đến sân thượng nhìn bóng lưng nhỏ trước mặt, hai tay chống xuống đầu gối thở dốc, chạy từ nhà vệ sinh lên đây thì anh chỉ còn nửa cái mạng.

" Dew?" Người con trai nhỏ ấy nghe giọng nói liền quay sang. Nhìn người đang thiếu oxi trước mặt mà không biết nên lo hay nên cười.

Friend Hay Faen? [ DewNani] [PerthChimon]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ