Oneshot

404 43 4
                                    

---

Nắng hạ dịu dàng rơi vụn vặt trên mắt em

Hỡi em ơi

Gọi em là mùa hạ đầy nắng, bởi em tựa như tia sáng soi tỏa cõi lòng tôi

---

Bản thân tôi vốn không thích mùa hạ

Nó nóng nực, nó ồn ào, nó đầy ắp những bản nhạc huyên náo của lũ ve sầu trên cây

Râm ran, râm ran

Chúng làm tôi nhức hết cả đầu

Nhưng từ ngày hôm đó, tôi lại thay đổi một cách bất ngờ. Đến nỗi chính tôi cũng chẳng biết gọi tên sự đổi thay kì lạ đó là gì

Tôi yêu mùa hạ lạ thường

Tôi yêu cái ánh nắng vàng ươm xen lẫn dưới tán lá cây xanh mướt

Bởi, ngày mùa hạ năm ấy, là ngày em xuất hiện trong cuộc đời nhuốm màu u tối của tôi, là ngày mà tôi được chiêm ngưỡng thứ ánh sáng còn chói nhòa hơn tia nắng mai vàng

Nụ cười của em

Hỡi em

Người tôi yêu

Người tôi trân quí

Người tôi nguyện trao cho em cả con tim, cả thân thể, cả sinh mạng của mình

---

Hôm y là mt ngày nng vàng du nh

Tng tia nng c như đang nhy múa trên thm c xanh mướt, chúng len li qua tng tng lp lp lá cây ca gc đại th, chiếu thng vào mt tôi

Chc, nó làm tôi mt hết c hng v

Ngòi bút lông thm màu dng trên bc tranh còn đang dang d

Đưa ánh mt nhìn lướt qua tác phm bn thân dày công xây dng c sáng, t vic li b qua con sông vi c tá dng c v trên người, đến túa ra c lít m hôi ch đ pha màu cho thun mt

Rt cuc, bc tranh sp hoàn thin trước mt tôi li như mt trò h

Tin tay vt khung tranh xung đất, cht, tôi nhn li mt ging nói đầy nui tiếc t sau lưng

"Nó đẹp đến thế mà anh n vt đi sao? Tn công sc lm đó"

[Countryhumans - NazSov] My sunshineNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ