bảy

316 38 6
                                    

sáng hôm sau y/n tỉnh dậy trong tình trạng đầu đau như búa bổ cùng cổ họng khô rát như có lửa bên trong. em khó khăn mở hai mí mặt nặng trĩu quan sát xung quanh. đây là phòng em mà.

lục lại trí nhớ, y/n chỉ biết rằng tối hôm qua em đi ăn với big team, sau đó bố em gọi, sau đó em uống bia và sau đó.... nhớ chết liền. đoạn ký ức ngắt quãng khiến em nhăn nhó vỗ vỗ mấy cái vào đầu mình. rồi em vội vàng lật chăn ra nhìn quanh cơ thể mình một lần. sau khi thấy quần áo còn nguyên, em mới thở phào nhẹ nhõm.

" may quá, giống trong phim thì toi"

y/n lẩm bẩm. ánh mắt em tia tới cốc nước được rót sẵn để ở chiếc bàn cạnh đầu giường. trong lòng lại dấy lên nghi vấn về người đưa em về là ai, lại còn ân cần rót sẵn nước cho em nữa.

" ga lăng như này thì khả năng là....anh tez....ủa mà anh tez có ở cùng toà với mình đâu" - em suy đoán.

rồi bất giác em nhớ lại chuyện tối qua, chuyện bố gọi điện cho em. y/n rơi vào trạng thái trầm mặc khi nhớ lại từng lời bố nói, một lớp sương mỏng đã bắt đầu phủ lên mắt em khiến tầm nhìn phía trước như nhoè đi. dòng hồi ức lại chầm chậm được tua ngược....

" y/n...mẹ con bị tai nạn, gẫy chân...phải mổ nối xương"

" gì cơ ạ ?" - khoảnh khắc ấy em cảm tưởng như tim mình đã bật ra khỏi lồng ngực.

" con bình tĩnh...mẹ cũng mổ được 2 ngày, bây giờ cũng ổn rồi"

" sao bố không nói cho con sớm ? sao lại...." - giọng em nghẹn lại, giọt nước mắt trực chờ rơi xuống khuôn mặt xinh xắn

" mẹ không cho bố nói vì sợ con lo nhưng không sao nữa rồi, bố gọi để báo cho biết vậy thôi....cứ yên tâm mà làm việc của mình nhé"

em bật khóc như một đứa trẻ khi nhớ lại những lời bố nói. phải chăng đây là cái giá phải trả của việc xa nhà, xa gia đình ư ? 3 năm sống một mình tại nước ngoài, chưa bao giờ em gặp tình huống như thế này. tại sao tai ương lại ập đến đúng lúc em đi làm xa nhà thế này chứ ? khoảnh khắc này, y/n đột nhiên chỉ muốn bỏ lại tất cả mọi thứ để về với gia đình, về với mẹ của em....

___

2t trầm ngâm nhìn màn hình điện thoại hiển thị acc instagram của y/n. không biết giờ này em đã dậy chưa, tối hôm qua đã xảy ra chuyện gì mà lại khiến em phải mượn men giải sầu như thế. lăn tăn một lúc, anh cũng quyết định nhắn cho em một cái tin:

_double2t:

êy

e tỉnh chưa thế ?

tin nhắn gửi đi mà tầm 10 phút sau mới thấy em hồi âm.

ytothen__:

e vừa đánh răng rửa mặt xong đây ✌🏻

_double2t:

ô tỉnh sớm phết nhỉ -)))

vẫn biết cách rep tin nhắn này kkkk

ytothen__:

double2t x reader; bí mật nhỏ.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ