Rimuru rời khỏi phòng thi ngay khi hết giờ làm bài. Đầu óc cậu hoang mang.
Rốt cục, Raphael là ai?
Cậu không biết. Nhưng cậu đoán cậu sẽ nghĩ ra được điều gì đó nếu tiếp tục suy nghĩ thêm.
Ước nguyện mà Raphael nói tới là gì?
Cậu tự hỏi, nhưng Rimuru không nghĩ bản thân sẽ có câu trả lời.
Liệu cậu đã từng gặp Raphael trong quá khứ, hay là chưa từng? Câu trả lời là cậu đã từng, và cậu cảm giác như cô ấy chính là thứ đã thay đổi toàn bộ cậu, giúp cậu có thể mạnh mẽ hơn.
Nhưng...
Cậu vẫn không thể nhớ.
Đúng hơn là, mỗi khi nhớ đến đoạn cậu hấp thụ Ifrit, mọi ký ức đều bị chặn đứng? Cậu nhớ trong khoảng thời gian đó, cậu có gặp một người, là đồng hương, là người cho cậu kĩ năng và cơ thể. Ấy thế mà chỉ riêng cái tên và khuôn mặt thôi là cậu không nhớ ra.
Cảm giác thật khó chịu.
Cái cảm giác như không nhớ ra điều mình đã quên đấy, dù chỉ một chút, nhưng không biết một chút ở đây là bao nhiêu. Cảm giác nhỉ một chút nữa thôi, chỉ thêm một khoảnh khắc nữa...
Nhưng cậu không thể nhớ.
Càng nghĩ, ký ức lại càng bị phai mờ. Hiện tượng lạ kỳ đến nỗi Rimuru không thể lý giải.
Tại sao?
____________________________
Aaaaa... Tôi lại được nói chuyện với slime-san. Tuy slime-san không phải Mikami Satoru mà tôi biết, nhưng tôi chắc chắn đó vẫn là người mà tôi quen.
Có thể đối với Mikami, đã vài chục năm mới có thể gặp lại tôi. Nhưng đối với tôi, thời gian cũng chỉ như vài giây thôi! Vài giây trước khi Mikami hấp thụ tôi.
Dù sao, thời gian cũng chỉ là một khái niệm trừu tượng.
Thời gian như bức sóng, phụ thuộc vào sự di chuyển của các hạt ánh sáng...hay còn được biết đến với cái tên là hạt thông tin. Sự di chuyển của các hạt thông tin được người ta nhìn nhận là thời gian tuyệt đối.
Thời gian...
Dù có bị dừng lại, thời gian cũng chưa hẳn đã dừng lại. Ở trong thế giới ngưng động thời gian, người ngưng đọng vẫn cảm nhận được ánh sáng. Đơn giản vì ánh sáng là hạt thông tin, và nó vẫn luôn chuyển động. Đó mới là thời gian tuyệt đối, không ai được phép ngừng thời gian tuyêt đối cả.
Thời gian là sự phân nhánh. Điều đó đã giải thích cho những lần di chuyển về quá khứ của học sinh...(hay là sư phụ nhỉ?) của tôi. Điều đó giải thích cho việc nghịch lý ông nội không thể áp dụng được vào thế giới này.
Có vô vàn dòng thời gian, tượng chưng cho vô vàn thế giới. Giả sử, vũ trụ là vô tận. Mỗi một "vật" trong vũ trụ đều có vô vàn quyết định, vậy thì thế giới sẽ có vô vàn sự phân nhánh.
Một ví dụ điển hình, nếu như hôm đó tôi được cứu sống, thì ngài slime không thể tiến xa như bây giờ.
Đó là một trong những sự phân nhánh.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Slime dattaken] Re: Sekai! Rimuru và dị giới mới!(drop để remake)
FanficRimuru tới thế giới khác, nơi có rất nhiều điều bí ẩn và quen thuộc đang chờ đón cậu!