Phần 15

184 18 0
                                    


Động tác của Thích Nam Tự làm cho Tiêu Chiến cảm thấy kinh ngạc. Theo lời đội trưởng dẫn huấn của Trường Kiếm mà nói, Thích Nam Tự bình thường ai cũng không để ý tới, một ngày từ trong miệng bật không ra mấy chữ. Mặc dù Vương Nhất Bác gần đây thường nói Thích Nam Tự vô lại với mình, trên sân huấn luyện Tiêu Chiến cũng gặp qua hai người tụ cùng một chỗ trao đổi, nhưng tận mắt thấy Thích Nam Tự đuổi theo Vương Nhất Bác chạy tới, còn rất có thanh thế mà giáo dục Vương Nhất Bác , không khỏi cảm thấy kinh ngạc.

Vấn đề mũi nhọn của Trường Kiếm này, xem ra không quá giống với trong tưởng tượng.

Ngay trước mặt Tiêu Chiến bị quở trách, Vương Nhất Bác giận, nhìn chằm chằm nói: "Ai cho anh tới? Đây là ký túc xá của thủ trưởng anh không biết?"

Thích Nam Tự cũng không sợ hãi: "Biết a. Cậu có thể tới tôi không thể tới?"

"Biết anh còn dám bò lên cửa nghe lén?" Vương Nhất Bác chặn Thích Nam Tự ở cửa, không để cho đối phương đi vào — mặc dù Thích Nam Tự nhìn bộ dạng cũng không muốn đi vào, "Trong mắt anh còn có kỷ luật hay không? Trường Kiếm các anh chính là dạy đội viện thế này? Ngay cả không cho phép nghe lén lãnh đạo nghị sự đều không biết?"

Thích Nam Tự vốn là đuối lý, lúc này bị một chuỗi bắn liên hồi của Vương Nhất Bác nện xuống, sắc mặt càng khó nhìn, ngạnh cổ nói: "Các cậu nghị sự cái gì? Cậu là lãnh đạo sao? Các cậu rõ ràng là đang tám chuyện lung tung! Cậu cho rằng tôi không nghe thấy?"

"Tám chuyện lung tung thì sao? Tám chuyện lung tung anh có thể tùy tiện nghe? Cái đạo lý gì!" Tiêu Chiến không xen vào tranh chấp của hai đứa nhỏ, thối lui đến một bên nhìn Vương Nhất Bác biểu diễn, Vương Nhất Bác càng nói càng dũng cảm, một mồi lửa đốt tới trên người đại đội trưởng Trường Kiếm: "Chả lẽ đại đội trưởng các anh ở trong đội cùng bạn tốt tám chuyện lung tung, anh cũng bò cửa nghe lén?"

Con ngươi Thích Nam Tự u ám, đầy mặt tức giận. Vương Nhất Bác lại không chú ý tới, tiếp tục dồn ép lải nhải: "Hay là nói Trường Kiếm các anh căn bản không thèm để ý những thứ này, bỏ cửa của đại đội trưởng, đại đội trưởng cũng không tức giận?"

Tiêu Chiến cùng đại đội trưởng của Trường Kiếm Nghiêm Sách từng qua lại, biết đối phương là hạng người gì. So với Lạc Phong dáng vẻ giống như tản mạn và Ninh Giác ôn nhu đối đãi người, Nghiêm đội xem như phi thường cương quyết, có đôi lúc thậm chí không hợp tình người, thêm vào Nghiêm gia là vọng tộc, Nghiêm Sách là con trai lớn trong nhà, thỉnh thoảng làm cho người ta cảm giác khó có thể đến gần. Tiêu Chiến vừa định nhắc nhở Vương Nhất Bác dừng lại, lời còn chưa nói ra khỏi miệng, đã thấy Thích Nam Tự một bước dài xông lên, hai tay túm cổ áo ba lỗ của Vương Nhất Bác , bịch một tiếng đẩy người ở trên cửa.

Áo lót của Vương Nhất Bác vừa mỏng vừa không có vải vóc gì, xương bả vai chống trên cửa đau âm ỉ vô cùng, ánh mắt nhất thời hung ác, gần như bản năng túm cổ tay Thích Nam Tự, đang muốn đánh trả, Tiêu Chiến liền chạy tới, mỗi tay cản một người, trầm giọng nói: "Hảo hảo nói chuyện, đừng đánh."

Vương Nhất Bác ở trước mặt Tiêu Chiến giả bộ ngoan ngoãn, lúc này suýt chút nữa lộ nhân bánh, lúc buông tay ra không thể thiếu trừng hai cái. Thích Nam Tự mày nhíu chặt, hốc mắt lại còn có chút đỏ, bị Tiêu Chiến kéo ra sau vẫn không chớp mắt mà nhìn chằm chằm Vương Nhất Bác : "Thân bằng hảo hữu cđg! Thân bằng hảo hữu cái rắm!"

[ZSWW] Yêu Đội Trưởng Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ