.....
......
Từ ngày hôm đó cả hai không gặp nhau, cô có gọi anh không nghe máy, nhưng lại không dám trách anh tiếng nào
Đã hơn nữa năm Hyemin như người mất hồn cứ buồn buồn, ít nói ít cười với ai
Doyoung cũng không ngoại lệ, anh thậm chí đã không ngủ được, ra sức làm việc suốt, thậm chí còn bỏ bữa
Junkyu thấy vậy cũng chỉ lắc đầu mắng Doyoung cứng đầu, cứ như thế đổ bệnh thì ai chămJunkyu có đến tìm cô mấy lần để nói lại cho cô về tình hình của Doyoung
Cô nhớ anh đến bật khóc, anh thật sự rất ngốcHyemin mầy phải làm sao đây...
trong đầu cô lúc nào cũng nhớ đến câu hôm trước anh Junkyu nói
nó thật sự rất chung thủy nữa năm nay nó vẫn chờ đợi em dù nó biết em chỉ lừa dối nó vì mục đích khác
Anh cũng hay tự chuốc say với rượu vào buổi tối khuya, thật sự đã rất hao gầy từ khi cô đi, hắn muốn uống thật say rồi làm nũng với Hyemin, vứt bỏ hết tất cả khoảng cách
anh đã nhớ em rất nhiềuCô đã hối hận rồi..
Ba cô thấy con gái cứ u sầu cũng xót xa
"sao con lại không chịu tái hôn ""vì con thương Doyoung!
con...
trước giờ con luôn nghe lời ba
nhưng mà...Lần này xin cho con làm theo trái tim con, trong suốt thời gian qua anh rất tốt với con, con...luôn nhớ Doyoung"
Ông nhất quyết không đồng tình "Không được ba chỉ nhờ con giúp chứ không nhờ con yêu nó"
Giọng của cô rất cứng rắn
" nhưng con đã yêu anh ấy"Lần đầu tiên ông Lee thấy con gái mình rất mãnh liệt về tình yêu lần này, ông cũng đâu tránh khỏi chuyện này
Doyoung đối xử với con gái ông thế nào ông cũng rất rõ
Đứa con rể này thật sự quá tốt, nếu không có mối thù năm đó có lẽ ông sẽ rất thương đứa con rể duy nhất này của mình
Ông đã suy nghĩ về chuyện bỏ qua nhưng không thể dừng lại được nữaCô lấy áo khoác đi ra ngoài,bây giờ cũng gần 11h tối
Càng về khuya càng lạnh, càng không ngừng nhớ về Doyoung, cô rất nhớ anh, nhớ hơi ấm của anhKhông biết động lực nào đã thoi thúc Hyemin đến nhà Doyoung
Nhưng vẫn không có đủ can đảm để vào cô đã ngồi ở trước cửa, vô thức khóc rất nhiều
Cô không còn mặt mũi nào để gặp lại anh cả...Phía bên chậu cây có rất nhiều chai rượu rỗng, Hyemin tiến đến đập lấy một mảnh vỡ to
tay có chút rung rung, thật sự không còn cách nào khác, nước mắt cô khẽ rơi xuống hòa chung với máu tươiVết cắt trên cổ tay rất sâu máu không ngừng chảy xuống, nước mắt vẫn còn lăn bên má nhưng nụ cười vẫn nở lên
Anh yêu em bao nhiêu thế Doyoung, em mãi mãi không đáp nổi tình cảm của anh
Thân xác lạnh lẽo ngã gục xuống đất, khóe mi ướt đẫm, máu nhuộm đỏ một góc nền đất
.
![](https://img.wattpad.com/cover/293974556-288-k857576.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
| Treasure X You | Imagine. Hạ Tàn Mưa Tan
Fantasykhi mùa thu bắt đầu, mùa hạ dang dở, Ai sẽ tới? Anh có tới cùng em không? mình có yêu nhau không? có chứ. mà đời này đâu có mỗi tình yêu. - rằng là người còn thương em và chẳng còn yêu em mưa rơi, nắng tắt, em đổ lệ, bên em cô quạnh, ai vỗ về em?