Chương 34: Mưa rào (Ngoại truyện H+++)

935 18 2
                                    

Mưa to như giá đỡ ồn ào, sau khi kết thúc thì hỗn độn khắp nơi. Mưa nhỏ giống như một trận thầm mến, dài đằng đẵng không đợi được trời trong. Trận mưa giống như làm tình nhất, cho rằng sắp dừng lại, lại tuôn rơi một trận, khiến người ta bất ngờ không kịp đề phòng. Cho rằng muốn trút xuống, lại chậm chạp không rơi xuống, khiến lòng người ngứa ngáy khó nhịn.

Trên cửa sổ bọt nước dài đằng đẵng, một trận mưa cấp bách dần dần mất đi tính khí.

"Ngẩn người làm gì thế?" Lâm Niệm Chi ném một chồng văn kiện không biết tên lên bàn Trầm Tinh Hà.

Bụi bay lên bị hút vào xoang mũi mẫn cảm, "Khụ khụ..." Thẩm Tinh Hà nắm lấy mũi, đem đồ vật đẩy ra xa, "Đây là cái gì?"

Sau khi Lâm Niệm Chi ngồi xuống bên cạnh nàng, liền bắt đầu bận rộn chuyện của mình, chưa từng ngẩng đầu, "Tư liệu vụ án mới, luật sư Trì bảo cậu mau chóng xem hết."

Thẩm Tinh Hà lấy ngón trỏ lau một chút phong bì màu vàng nâu, có thể nhìn ra năm tháng tích lũy, lại so độ cao, kinh ngạc mà trương lên miệng, "Nhiều như vậy????"

"Đây chính là sự ưu ái của lãnh đạo đó~" Lâm Niệm Chi hừ nhẹ, dùng một loại ngữ khí "May mắn không phải mình" giễu cợt nàng.

Thẩm Tinh Hà lườm cô ấy một cái, lại nghĩ tới bữa tiệc buổi tối còn phải mặc lễ phục phiền toái, nhìn thời tiết bên ngoài bày ra khuôn mặt thối, một trận phiền muộn, "Này—— buổi tối mình có thể không đi không?" Ghé vào lưng ghế hỏi Lâm Niệm Chi.

Buổi tối là tiệc sinh nhật Thẩm Chi Diệc đẩy đi đẩy lại, làm rất long trọng, còn phát thư mời chính thức.

"Cậu cảm thấy sao? Tống Thanh Mộng có thể đồng ý?" Lâm Niệm Chi dừng bút, lại bổ sung," Cho dù cô ấy đồng ý, cậu cảm thấy thích hợp không?"

Không thích hợp. Ngay cả lý do đứng đắn cũng không có, hỏi tới chẳng lẽ muốn nói mình ngại mặc lễ phục phiền toái? Nói đến Tống Thanh Mộng, Thẩm Tinh Hà vốn đã quên lửa giận, lại dấy lên.

"A! Đừng nhắc đến chị ấy nữa, thật sự muốn tức chết......!"

Lâm Niệm Chi thu bút lại, "Sao vậy? Sao bác sĩ Tống lại chọc giận cậu?"

Gặp người tò mò như thế, Thẩm Tinh Hà cảm thấy khó có thể mở miệng, lại ấp úng đứng lên, "Không có gì, không có gì."

"Thật sự? Không có gì?"

"Không có gì, không có gì," Thẩm Tinh Hà xua tay với cô ấy.

"Được, cậu thích nói hay không thì tùy..." Lâm Niệm Chi đứng dậy chuẩn bị tìm văn kiện.

"Cái đó..." Ngăn người lại, kéo đến bên cạnh nàng, mắt nhìn bốn phía, nhỏ giọng hỏi, "Thì... lúc đó cậu và Thẩm Chi Diệc có... có không hài hòa hay không?"

Nghe người ta hỏi như vậy, Lâm Niệm Chi lập tức hiểu, thu bước chân ngồi lại, bắt đầu giả ngu, "Cái nào? Cậu có gì cứ nói thẳng ra?

"Thì... Cái đó?" Âm lượng hơi lớn đề phòng có người nghe được.

"Cái nào?" Bộ dạng vừa muốn hỏi vừa sợ người ta nghe được khiến Lâm Niệm Chi cười ra tiếng.

[BHTT] [EDIT - HOÀN] Mộng Nhập Tinh Hà - Khiếu Hoa MiêuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ