Nhạc không liên quan nội dung nhưng t thấy giai điệu hợp nên nhét vào =))))
___
- Vậy là học kỳ một đã kết thúc, cảm ơn các em đã đồng hành với cô trong khoảng thời gian vừa qua, giờ có lẽ là lúc cho các em nghỉ ngơi một thời gian ngắn, đủ để chúng ta tiếp tục đi với nhau đến hết chặng đường sau này.
Cô giáo vừa dứt câu, cả lớp tôi vỗ tay bôm bốp, dĩ nhiên lần này, có cả tôi.
Cuộc đời mỗi con người rực rỡ nhất là thanh xuân, mà thanh xuân lại vô cùng ngắn ngủ, trong cái mênh mông của đất trời, cái vô tận của thời gian, sự có mặt của con người quá ư hữu hạn. Thật đáng tiếc làm sao khi tôi chưa bao giờ cảm thấy vui vẻ trong suốt thời học sinh của mình, sự nhàm chán ấy tôi từng đổ tại trời, tại đất, tại cái số tôi xui.
Nhưng nhầm lẫn tai hại thật, do tôi đấy chứ?
Bản thân tôi, đã bao giờ cố gắng biến tuổi trẻ của mình thành màu hồng chưa? Đã bao giờ cố gắng biến tuổi trẻ của bản thân trở nên thật đáng để tận hưởng chưa? Chưa, nên tôi không bao giờ nhận ra giá trị của tuổi trẻ, chưa bao giờ thấy nó đáng để tiếc, chưa bao giờ tôi tiếc.
Vậy nên giờ đây tôi tiếc đứt ruột, tiếc phát khóc, tiếc như muốn bù lại những ngày tháng đã qua. Nghĩ sao tôi thấy hờn quá thể, hờn sao thời thanh xuân của con người luôn một đi không trở lại, hờn chính ai đã chẳng hết mình sớm hơn...
Lần nữa, tôi thở dài, hướng mắt về những làn nắng nhẹ nhàng luồn qua cửa sổ, dừng lại trên mặt người yêu tôi.
Chẳng hiểu sao tôi lại cười, bất giác đan tay mình vào tay Nhật Minh, hôn nhẹ lên tay nó, nói nhỏ.
- Cảm ơn mày.
- Hả?! Tại sao?
- Nhiều thứ lắm, yêu Nhật Minh thật sự...
- Hưge2bxwbs43hghwx#$bd*g??
Cũng không biết Nhật Minh đang trưng ra biểu cảm gì nên miễn tả.
- Ê khoan, cô nhắc chút. - Cô đột ngột đập thước khiến cả lớp đang nhao nhao đều im bặt. - Có đứa đội tuyển nào quên chiều này phải đi thi không thế?
-...
Có em...
Vâng vâng riêng bọn đội tuyển chúng tôi thì được đập vào mặt vòng thi loại thứ hai để tiến đến vòng thành phố. Nói chung tôi có muốn thi lắm đâu, mà con Mai chẳng hiểu rảnh nợ hay gì lại đăng ký thi hộ, vòng này cũng không bắt buộc lắm, gọi là thử sức, đủ trình thì được các cô chọn đi thi vượt cấp, không thì thôi.
Mà khoan...Giờ tôi mới hiểu tại sao mắt Nhật Minh thâm cuồng dạo gần đây.
___
Chiều hôm ấy, trước lúc chuẩn bị vào phòng thi đúng năm phút, tôi đã có mặt trước cửa phòng, ngáp ngắn ngáp dài đợi cán bộ coi thi điểm danh.
Nhìn mấy chị khoá trên lo lắng cầu này cầu kia, chẳng có ai quen, tôi chỉ biết chán nản ngồi bịch xuống bậc thềm trước cửa, kể ra cũng muốn chúc Nhật Minh một câu trước khi thi thật, nhưng chuyên Toán thi tầng bốn, mà Văn lại ở tầng một, nên chỉ sợ vừa lên đến nơi trống đánh chưa kịp chúc phải lê xác về luôn.
BẠN ĐANG ĐỌC
[FULL] - Nam Châm Trái Chiều
Teen FictionCâu chuyện về hai con người như hai cực trái chiều của nam châm. Nhưng có mất gốc lý cũng thừa biết: Nam châm trái chiều thì hút nhau. ----- - Truyện thuần việt 100%, được viết bởi Rid, nhân vật cũng được tạo ra theo trí tưởng tượng của tác giả, v...