Sáng hôm sau
Gemini trở về căn nhà của mình chuẩn bị lên đường.sắp xếp quần áo mà lòng cậu nặng trĩu cứ 5 phút lại quay lại cửa phòng 1 lần,mẹ cậu ra khỏi phòng tắm,kiểm tra lại đống hành lí rồi hỏi cậu.
"Gemini,xong chưa con?"
"Xong rồi ạ..." Gemini gật đầu vác chiếc vali nặng trịch của mình xuống nhà,nhẹ nhàng đặt vào cốp xe. Mọi thứ đã chuẩn bị xong hết,tất cả mọi người đều đến tiễn cậu lên đường nhưng chỉ riêng tên nhóc đó không hề có mặt. Thấy được Gemini đang thấp thỏm nhìn sang nhà bên,mẹ Fourth liền vỗ vai cậu " Fourth...hừm..."
Cậu ngăn lại lời mẹ nói "Không sao ạ,dì cứ để Fourth ngủ" cậu nắm lấy tay mẹ Fourth căn dặn "Fourth hay dễ ốm lắm ạ,hay ra mồ hôi,hơi bướng một chút,lười ăn lắm...dì..."
"Ta biết rồi,ta sẽ chăm sóc thằng bé thật tốt. Con yên tâm nha. Đi đường mạnh khỏe "
"Dạ"
Chiếc xe hơi dần dần khuất dạng sau những bóng cây và những ngôi nhà to lớn. Nó đi đã rất xa nhưng để lại một nỗi buồn nặng trĩu cho người ở lại. Fourth thức từ rất lâu,nói trắng ra là không có ngủ. Nhưng khi tạm biệt nó lại không xuất hiện,tại vì nó đã mạnh miệng nói với Gemini rằng nó không thèm khóc. Nếu nó ra tiễn cậu chắc nó sẽ khóc toáng lên mất.
Fourth chỉ dám đứng trên mái nhà khuất tầm nhìn của cậu để tiễn từ xa. Tay bứt từng cọng lá cây,vân vê đến nát để cố kìm nén những giọt nước mắt đang trực trào ra. Cậu vẫn để cửa phòng,dán trên cửa sổ là một tờ giấy viết thật to "CHỜ TAO NHÉ"
Fourth mạnh bạo chạy sang phòng bên cạnh bằng mái nhà nhưng không may sượt chân xuống dưới cái mái tôn sắt của nhà cậu,tay chân đều trầy đến chảy máu. Hình như tiếng động này cũng đã được Gemini để ý,cậu liền nhanh chóng cau mày nhìn lên mái nhà,tay nắm chặt lại vừa vui mừng vừa lo lắng.
Mở của phòng bên trong đều trống không nhưng chiếc giường vẫn để lại hai con gấu ôm mà nó thích nhất,để lại cây đàn mà nó thích chơi. Cậu cẩn thận viết giấy note căn dặn "Fourth! Nhớ phải ăn thật nhiều,nhớ phải chăm sóc cho bản thân nghe chưa. Bướng thì cứ bướng nhưng vẫn phải tập trung vào học hành đấy nhé,đừng bỏ bê những buổi ăn sáng. Không được thức khuya,chơi game ít lại không sẽ hại mắt lắm. Ngoan,nhớ nghe lời mẹ đấy nhé"
Nó nhét tờ giấy note vào túi áo,vỗ vỗ an ủi bản thân. Mạnh dạng cầm cây đàn và hai con gấu bông trở về phòng. Nhìn xuống cái sân rộng lớn của nhà cậu mà lòng nó bỗng trở nên thật trống trải,vậy là từ giờ không được gặp Gemini nữa rồi.
Gemini đi rồi,mọi thứ đều trở nên thật nhàm chán,căn nhà ngày trước đầy ắp tiếng cười,những tiếng cãi nhau chí choé,những câu than thở của Gemini giờ chỉ còn là tiếng thở dài đầy chán nản của Fourth.
Ngồi trước bông hoa hướng dương mà cả hai cùng nhau trồng lên Fourth lại nhớ đến câu nói quen thuộc bên tai "Mày là bông hoa hướng dương của tao,luôn luôn đem đến liềm vui cho tao,tao yêu mày nhất luôn"
"Ừ,tao cũng yêu mày lắm bàn chải đánh răng của tao"
1 năm sau khi cậu rời đi,tâm trạng Fourth dần ổn định trở lại nhưng nó không hề mè nheo như trước nữa. Bản thân đã biết dậy sớm,biết ăn sáng,biết chăm sóc bản thân. Gemini cũng thường xuyên gọi về nhà nhưng Fourth chỉ ậm ừ vài câu rồi bỏ lên lầu,đến cả gọi riêng nó cũng nói lí do đang bận học để từ chối những cuộc gọi của cậu.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Geminifourth] ChemChem là anh trai tớ
ФанфикZì quá mê 2 thg bé nên tui viết chơi cho mn đọc thoi🫶🏻 Mn ủng hộ tui nheeeee