Chương 33

0 0 0
                                    

Đinh Mặc sững sờ, sao con bé này lại bất ngờ đối xử vô tình với bà ta như thế, còn gọi bà ta là "bà Phạm". Tuy rằng những ngày hai người chung sống không thoải mái gì cho cam, nhưng lúc Tiểu Thanh sống không vui ở nhà họ Ngọc cũng từng gọi cho bà ta khóc lóc kể lể.

Tiểu Thanh kiếp trước tuy đi theo bà ta nếm đủ mọi khổ sở, nhưng dù sao cũng coi bà ta là mẹ. Mãi cho đến ngày cô ngồi xổm trước cửa, cầm bút ghi âm, nghe cuộc nói chuyện giữa Đinh Mặc và Đinh Thuý Liễu mà nước mắt như mưa.

Còn hiện giờ, Đinh Mặc vẫn chưa từng nói bí mật này cho bất cứ ai, đương nhiên cũng không biết Tiểu Thanh đã nhìn thấu bộ mặt bà ta. Bà ta còn ra vẻ bà mẹ bao dung cho sai lầm của con gái, thân thiết nói:

"Ừ nhỉ, con là Ngọc Tiểu Thanh, có điều, hôm nay tâm tình Tiểu Thanh có vẻ không tốt lắm, có muốn mẹ..."

"Bà Phạm!" Giọng Tiểu Thanh lạnh đi, "Xin chú ý cách chọn từ của bà, bà không phải mẹ tôi".

Giọng cô khá lớn, chung quanh có người nhìn sang đây.

Tiệc sinh nhật của Đinh Mặc hôm nay có rất ít thanh niên đến tham dự, chủ yếu là các phu nhân nhà giàu trạc tuổi bà ta, mà những người này thì thích nhất là nghe chuyện ngoài luồng.

"Thanh Thanh, con..." Đinh Mặc kinh ngạc, "Sao con có thể nói chuyện với mẹ như thế?".

Giọng điệu Tiểu Thanh không lấy gì làm thân thiện: "Bà Phạm, lúc tôi vừa mới lên đại học, bà muốn bán tôi đi để kiếm tiền cho bà. Vì việc này, chúng ta đã cãi nhau rồi cắt đứt quan hệ rồi, bà không nhớ sao?".

Đinh Mặc trắng bệch cả mặt, khi hai người cãi nhau, Tiểu Thanh trốn đến trường không quay về nữa. Nhưng hai người vẫn có liên lạc, không phải cắt đứt hoàn toàn.

Mà những người xung quanh tuy mắt không nhìn sang đây nhưng tai rõ ràng đã dựng thẳng đứng.

Đinh Mặc quyết định nhởn nhơ nói dối: "Thanh Thanh, con đang nói gì thế, sao mẹ nghe không hiểu...".

Tiểu Thanh ngắt lời luôn: "Lấy hạnh phúc của Đinh Thuý Liễu ra thề là bà không biết đi".

Đinh Mặc lập tức chần chừ.

Tiểu Thanh không để bà ta có thời gian tự vấn hoặc nói dối, tức thì cười nhạt: "Bà Phạm, có một số việc, trời biết đất biết bà biết là đủ rồi. Ít nhất vì lương tâm, xin bà đừng tiếp tục vờ ra vẻ thân mật với tôi nữa. Bà đã leo đến vị trí bà lớn nhà họ Phạm rồi, chẳng lẽ còn muốn thông qua tôi, kiếm chác cái gì đó của nhà họ Ngọc?".

Đinh Mặc thấy Tiểu Thanh nói vậy, chỉ e đã mất hết mặt mũi rồi.

Bà ta từng làm diễn viên, chỉ giây lát đã đa sầu đa cảm:

"Thanh Thanh, con do mẹ nuôi lớn, không có huyết thống cũng có tình thân, với con, ít nhất mẹ cũng có nuôi nấng..."

"Nửa năm nay tôi dọn vào nhà họ Ngọc, bà chưa từng chủ động liên lạc với tôi, đây là tình thân của bà? Về công ơn nuôi nấng, nhà họ Ngọc cũng nuôi con gái bà mười tám năm, bà nói xem nên đền đáp thế nào đây? Hơn nữa", Tiểu Thanh lạnh lùng cong môi, "còn không biết là con rơi của bà với ai. Tôi còn nhớ, bà cả nhà đó tìm đến cửa mấy lần, suýt nữa thì bán tôi cho bọn buôn người. Ít nhất, mẹ tôi cũng không khiến đứa con rơi của bà chịu liên lụy đúng không?".

Thiên Kim Đại ChiếnWhere stories live. Discover now