9

430 21 0
                                    

Nửa đêm, Thẩm Tại Luân đang ngủ say bị nụ hôn sâu tràn ngập mùi rượu hôn đến bừng tỉnh.

"Hưm .....".

Đôi tay để ở trên khuôn ngực lôi cuốn cứng cáp, chờ đối phương rốt cuộc hôn đủ thì Thẩm Tại Luân cũng đã hoàn toàn tỉnh ngủ.

Trong phòng không bật đèn, Lý Hi Thừa đem đầu vùi vào hõm vai của Thẩm Tại Luân, ngửi bên trên phát ra hương thơm nhàn nhạt không ngừng cọ cọ.

Đối phương xịt keo xịt tóc cộm mặt cùng cổ làm Thẩm Tại Luân có chút đau đớn. Phát hiện hắn không thích hợp, cậu hỏi: "Làm sao vậy ?".

Lý Hi Thừa phiền muộn nói: "Choáng đầu".

Hắn là do uống quá nhiều rượu, nhìn trên người nam nhân giống như mèo lớn hướng trên người cậu vô hình mà làm nũng. Thẩm Tại Luân than nhẹ: "Trước buông tôi ra, tôi nấu canh giải rượu cho anh".

"Ừm ....".

Lý Hi Thừa có chút không muốn buông, dưới sự thúc giục của Thẩm Tại Luân mới chậm rì rì buông lỏng tay ra.

Thẩm Tại Luân đi phòng bếp chuẩn bị tốt nguyên liệu nấu ăn, mất nửa giờ để nấu canh giải rượu. Nguyên bản cậu là sẽ không làm việc này, Lý Hi Thừa tuy nói đã rời khỏi màn ảnh, nhưng mỗi ngày xã giao vẫn như cũ rất nhiều, hơn nữa theo cậu biết, hắn vẫn là nhân vật cấp cao của công ty giải trí, đối ngoại trong công ty đều nắm giữ cổ phần, mỗi ngày công việc vẫn như cũ bận rộn, có đôi khi say khướt về nhà. Không hầu hạ hắn thật tốt, cậu khó tránh khỏi lại ở trên giường chịu trận một phen, dần dà nhàn hạ hết sức lại đi học làm canh giải rượu.

Chờ canh giải rượu nóng hổi hơi chút nguội. Thẩm Tại Luân bưng vào phòng, mở đèn ra mới phát hiện Lý Hi Thừa nằm ở trên giường, nhắm hai mắt đã ngủ say.

Tây trang áo khoác cùng nơ bị hắn vất lung tung trên mặt đất. Thẩm Tại Luân đem canh giải rượu trên tay đặt xuống, nhặt lên quần áo trên mặt đất treo lên, đi qua kêu một tiếng.

"Lý Hi Thừa?"

Không người đáp lại.

Thẩm Tại Luân chưa từ bỏ ý định, trên tay nhẹ nhàng vỗ vỗ mặt hắn: "Tỉnh tỉnh, Lý Hi Thừa".

Không biết buổi tối hôm nay hắn uống nhiều bao nhiêu, mặc cho Thẩm Tại Luân kêu như thế nào cũng không tỉnh, ngủ giống như heo té ngã. Còn hiếm thấy đánh tiếng ngáy rất nhỏ. Thẩm Tại Luân dừng kêu to, nhìn khuôn mặt tuấn tú đang ngủ say của hắn, đáy mắt một tấc tấc sâu thẳm xuống.

Hắn uống say.

Thẩm Tại Luân cắn môi, đây là một cơ hội tốt trong tay không phải sao ?

—— Cơ hội chạy trốn tốt.

Ý thức được sự thật này, trái tim ở trong ban đêm an tĩnh nhảy bang bang, giống như nổi trống.

Lợi dụng cơ hội này chạy đi, sẽ không bao giờ bị nhốt tại nơi này nữa, làm một con chim Hoàng Yến cánh bị chặt đứt.

Ở dưới đáy lòng âm thanh kêu gọi cậu, tự do gần trong gang tấc.

Trong đầu giống có một cuộn chỉ rối dây dưa, gỡ như thế nào đều gỡ không ra.

chuyển ver • heejake • chim hoàng yến bị cầm tùNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ