Chương 1: Gió

1.3K 88 13
                                    

Phải chăng khi ngay từ đầu gặp hắn là thứ khiến cuộc đời cậu thay đổi?

Quá nhiều xảy ra khiến chính cậu cũng phải đau đầu mà suy nghĩ cách giải quyết từng việc nhưng có lẽ mình cậu là không đủ cho việc này.

"Nè, Oti. Cậu đang suy nghĩ gì vậy?" Một anh chàng tóc đen với 2 chiếc sừng tím ở trên đầu cùng với hai bên má hỏi cậu.

"Suy nghĩ một vài việc thôi." Oti trả lời ngắn gọn, rồi rơi vào trầm tư, Bay ngồi xuống bên cạnh cậu, nhìn ra ngoài kính trong kia.

Hôm nay nắng ấm hơn thường ngày, có lẽ là vì sắp sang thu rồi nên nó cũng không còn nóng như cái rét của mùa hạ. Cả hai ngồi ở đó không nói không rằng để cho bầu không khí này vào sự yên tĩnh.

Sac bước ra từ bên trong, rồi lên tiếng làm tan đi bầu khí này,"Các cậu có muốn ăn hay uống gì không?", Bay nhìn Sac mà gật đầu chỉ bảo cậu lấy cho mình cốc nước lọc. "Còn cậu thì sao? Oti".

"Không khát cũng không đói", Sac nghe xong hơi nghĩ ngợi rồi đi vào trong lấy cốc nước cho Bay. Anh nhận lấy cốc nước, "cảm ơn cậu".

Bay uống một ngụm nhận ra mình nên cho Sac ngồi vì cậu ấy đang bị thương ở vai. Bay xích nhẹ chỉ Sac ngồi vào.

Sac cảm ơn, lúc này Oti đứng dậy làm cả hai bất ngờ mà nhìn theo. Cậu bước thẳng tới cửa, mở, rồi đi nhưng cũng không quên nhắc:"Tôi đi một lúc rồi quay về"

Bay và Sac nhìn cậu rời đi, Bay nhắc với Oti đi cẩn thận còn Sac bảo cậu nên đi về trước chiều tối để tránh nguy hiểm.

Cơn gió lướt đi, làm bay nhẹ mái tóc của cậu, bước đi trên con đường vắng như vậy,cũng khiến Oti cảm giác như thế giới này chỉ còn mỗi sự tồn tại này.

Fara bay trên trời sau khi bắt được đứa em quậy kia, thì liền muốn quay về lại nơi của mình, đang bay trên trời thi bỗng gặp Oti, miệng hắn cười dài ra. Và đáp xuống khiến cậu bất ngờ theo đó là ngỡ ngàng.

"Ngươi định đi đâu vào giờ này?"

Hắn nói, đồng tử cậu hơi đưa qua phải một lúc rồi nhìn vào Fara mà đáp,"Tôi đi dạo thôi", rồi cậu lướt qua người hắn cứ nghĩ là tên dê đó sẽ mặc kệ cậu, ai ngờ hắn lại bám lấy từ lần sau bay theo cậu.

Oti cảm thấy hơi khó chịu với hành động của Fara, liền quay người lại mà nhìn hắn, hắn cũng dừng lại mà nhìn cậu.

"Đừng đi theo tôi!"

"Đường ta về là đường này mà Pikachu."

Oti nhăn mặt vì câu nói lúc nãy của hắn có từ mà cậu không thích,"Đồ con dê núi đen xì!". Cậu tức giận, bỏ đi. Để hắn ở đó, Fara cũng không bám theo cậu thay vào đó lại cười nhếch mép mà nghĩ cái biểu cảm lúc này có đa phần dễ thương.

"Mình nghĩ cái gì vậy."

Fara lắc đầu rồi bay đi nơi khác.

「  𝔽𝕒𝕣𝕒𝕆𝕥𝕚  - ʏᴇᴏsᴍ 」 Ánh nắng mùa thu Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ