Chương 1

5.3K 166 21
                                    

Bùi Chước đứng trước cửa phòng làm việc, dùng khớp ngón tay gõ gõ hai cái.

Chủ nhiệm Trần đứng bên cạnh nhìn qua cửa sổ chào hỏi một tiếng: "Cô Trương——"

Cánh cửa mở ra, một người phụ nữ mập mạp tò mò nhìn họ rồi nghiêng người bước sang một bên: "Đây là giáo viên mới phải không? Lớn lên đẹp trai quá!"

Bùi Chước nở nụ cười, đi theo chủ nhiệm Trần vào cửa.

"Mọi người đến đây làm quen chút nào." Chủ nhiệm Trần chào hỏi, "Đây là giáo viên tiếng Anh mới của lớp số 1 và lớp số 2 của chúng ta. Từ giờ trở đi, mọi người sẽ là đồng nghiệp với nhau."

Các giáo viên ngồi ở các bàn làm việc khác lần lượt đứng dậy đi đến chào hỏi, tất cả đều nở nụ cười trên môi.

Cô Hồng vốn nóng tính sắp sinh, không thể tiếp tục phụ trách học sinh lớp 11, đồng nghiệp mới đến hôm nay nhìn ngoại hình chắc là cũng dễ ở chung.

"Mọi người tán gẫu một chút đi, lát nữa Tiểu Bùi theo tôi đến phòng giáo vụ làm thủ tục."

"Được ạ, cám ơn chủ nhiệm Trần."

Bàn trống nằm ở hàng thứ nhất phía bên trái, giá sách và bàn làm việc chưa được dọn dẹp, vẫn còn vương mùi bụi.

Bùi Chước cùng đồng nghiệp nói chuyện vài câu, xách túi đi về chỗ ngồi, tìm một tờ giấy cúi người phủi bụi trên bàn.

Những tờ báo và bài thi tiếng Anh trắng tinh bị rơi trên sàn, còn in dấu chân.

Anh thở dài trong lòng, cúi người nhặt từng thứ một.

Một trong số chúng rơi quá xa , anh vươn tay hết mức cũng không với tới.

Đột nhiên, một bàn tay khác xuất hiện ở dưới mép bàn, các đốt ngón tay mảnh khảnh và cân đối, móng tay được cắt tỉa gọn gàng.

Người đàn ông dùng đầu ngón tay ấn giữ bài thi tháng và đẩy nó về phía anh.

Cầm bài thi, Bùi Chước ngẩng đầu, phát hiện văn phòng vừa xuất hiện thêm một người.

Người đàn ông mặc một chiếc áo khoác ardigan màu đá, đôi mày kiếm và đôi mắt sâu thẳm đầy anh khí.

Mặc dù hắn trông anh tuấn nhưng đôi môi mỏng cố tình hơi mím lại, có chút cảm giác hướng nội xa cách.

"Tiểu Bùi vẫn chưa gặp thầy Lục đúng không?" Cô Trương chào hỏi, "Đây là thầy Lục, giáo viên chủ nhiệm lớp số 1, sau này hai người sẽ liên lạc với nhau nhiều, có thể chiếu cố lẫn nhau!"

Ánh mắt Bùi Chước rơi vào hàng cúc áo được đóng gài chặt chẽ đến tận cổ của hắn, dừng lại một giây mới dời đi.

"Xin chào, thầy Lục." Anh vươn tay, hàng mi dài khẽ rũ xuống.

"Xin chào, thầy Bùi." Người đàn ông giả vờ lắc tay một chút, sau đó trở lại vị trí sau lưng Bùi Chước, cầm lấy bút đỏ, tiếp tục chấm bài.

Vừa nãy ở khoảng cách gần, Lục Lẫm có thể ngửi thấy mùi nước hoa thoang thoảng như có như không.

Hương đầu là hoa cam Nerolo, quả bưởi và quýt hồng, hương giữa là hương nước, rong biển và cây hương thảo.

[EDITED/ĐAM MỸ] NƯỚC HOANơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ