and us

143 21 2
                                    

hongjoong và seonghwa an ổn sống cùng nhau từ ngày này sang ngày khác. những cuộc cãi vã dường như không còn nữa, cả hai người chỉ đơn giản ở bên nhau và tận hưởng một ngày ba tháng tư không sinh nhật, không cầu hôn và không sự phản bội.

có đôi lúc, hongjoong cố tình đi vòng quanh khu chợ gần nhà và lựa chọn những nguyên liệu tươi ngon để nấu cho cả hai một bữa tối ngon lành. anh thừa nhận bản thân không phải là một người nấu ăn ngon, nếu không muốn nói là rất tệ. đa phần, seonghwa là người đảm nhận bếp núc còn hongjoong thì sẽ tự giác dọn dẹp chén bát sau bữa ăn. tuy không có một chút năng khiếu nào về nấu ăn, nhưng hongjoong từng mạnh miệng hứa với seonghwa rằng anh sẽ cố gắng học và nấu cho cậu món canh sườn bò. đây là một trong những món seonghwa cực kì yêu thích.

vào mùa đông của nhiều năm trước, nếu hongjoong không ngăn cản thì có lẽ một mình seonghwa phải ăn tận ba bốn phần canh lớn chỉ trong một ngày. cái cách cậu mở to đôi mắt nhìn anh với dáng vẻ thích thú khi hút một ngụm canh nóng hổi, hay cái cách cậu cười tít cả mắt khi nghe anh nói đang cố học và làm món canh đó. nhớ lại những điều ấy khiến trái tim hongjoong bỗng được sưởi ấm và chữa lành trong giây lát.

lời hứa ấy quá mức đơn giản, nhưng vì công việc và cuộc sống khắc nghiệt luôn ' đẩy' hongjoong tiến lên phía trước, nên anh cũng chẳng thể ngừng lại và chăm sóc cho seonghwa nhiều như trước đây. đếm vội vài ngón tay, anh chợt nhận ra rằng bản thân đã dùng tận tám năm chỉ để thực hiện một lời hứa bé nhỏ cho người anh yêu thương nhất.

vài ngày đầu tiên, hongjoong phải nấu đi nấu lại không biết bao nhiêu lần. đôi lúc anh chẳng kịp phi tang 'chứng cứ' thì seonghwa đã về đến nhà, cậu hào hứng hét lên liên tục và không ngừng khen món canh của hongjoong. dù anh biết rằng nó không ngon chút nào, đặc biệt là cái màu sắc kỳ lạ ấy. nhưng lạ thay, seonghwa lại liên tục khen ngợi hongjoong và sẵn sàng húp cạn cả hai tô lớn.

hongjoong để ý rằng dạo gần đây seonghwa không còn bỏ đi ra ngoài một mình vào buổi tối nữa, tâm trạng của cậu dần có sự chuyển biến tích cực, cậu bắt đầu cười nhiều hơn và chủ động nói chuyện với hongjoong như trước kia. mỗi ngày sau khi tan làm về nhà, seonghwa sẽ vui vẻ ôm chầm lấy hongjoong và kể cho anh vài cậu chuyện lặt vặt ở công ty. tuy mỗi ngày đều là mỗi câu chuyện khác nhau, nhưng điều kì lạ là anh không bao giờ nghe cậu kể về san, dù trước đây cậu bé ấy luôn được cậu nhắc đến thường xuyên.

đôi lúc, seonghwa sẽ làm nũng hay nhẹ nhàng nói những lời yêu thương với hongjoong, khiến anh thật sự cảm nhận được cả hai như quay về khoảng thời gian yêu nhau của nhiều năm trước đây, khi ấy tình cảm của họ vẫn ngây thơ và đẹp đẽ biết nhường nào.

==========

cả hai đã có một cuộc sống vui vẻ và hạnh phúc đến mức hongjoong cho rằng bản thân anh có lẽ không còn tức giận cũng như sẵn sàng chấp nhận hết mọi lỗi lầm của seonghwa.

hongjoong dành cả một bữa sáng bình yên ngồi co ro trong một góc phòng ngủ và suy nghĩ về mọi vấn đề giữa mình và seonghwa, đặc biệt là việc bình tĩnh lắng nghe lời giải thích từ cậu về những bức hình trong tập hồ sơ.

🎉 Bạn đã đọc xong 𝒉𝒐𝒏𝒈𝒉𝒘𝒂 ✿ 𝒚𝒐𝒖, 𝒎𝒆 𝒂𝒏𝒅 𝒖𝒔 |oneshot| 🎉
𝒉𝒐𝒏𝒈𝒉𝒘𝒂 ✿ 𝒚𝒐𝒖, 𝒎𝒆 𝒂𝒏𝒅 𝒖𝒔 |oneshot|Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ