Hư Ảnh Dị Thường

12 2 0
                                    

[Fanfic KathéxWelt]
Warning OOC
.
.
.

Tin nhắn cuối cùng mà chú Welt gửi cho tôi cũng đã qua sáu tiếng trước, chỉ là đi xem xét Hư ảnh như bình thường sao lại tốn nhiều thời gian đến vậy? Thời gian trôi qua một cách trống rỗng, tôi ngao ngán liếc nhìn mọi người trên tàu rồi lại cúi xuống điện thoại của mình. Bọn họ dường như không lo lắng lắm bởi ai mà không biết anh ta rất mạnh. Mặc dù vậy nếu cứ phải ngồi yên chờ đợi thế này quả thật chẳng giống bản tính của tôi chút nào. Chi bằng tự mình đến đó một chuyến? Tôi nghĩ vậy bèn âm thầm rời khỏi đội tàu đi đến tọa độ mà mình nhận được.

“Nào Purr, dậy làm việc mau.”

Tôi gõ gõ con nhện máy trên đầu chờ nó hoạt động, chẳng mấy chốc mạng lưới trong tròng mắt đã thu thập được dữ liệu của khu vực này. Nơi đây vốn là một bến cảng nhưng đã bị dán lệnh cấm ra vào, mấy thùng hàng container chắn khắp lối đi, nếu không có bản đồ e là sẽ phải vòng vèo rất lâu mới tới nơi.
Dọc đường có chút yên ắng, có vẻ chú Welt đã quét sạch quân đoàn phản vật chất lảng vảng quanh đây rồi, quả không hổ danh là người đàn ông khiến tôi si mê mà! Thật khó để có thể ngừng lại thứ cảm xúc rung động này, trong đầu toàn là hình ảnh anh ta nhiệt tình và lại còn rất ngọt ngào. Dù rằng Welt đối xử hòa nhã như vậy với hầu hết mọi người, nhưng mỗi khi đứng trước đôi mắt nâu mật ong lấp lánh ánh sáng đó tôi lại không kiềm được lòng mình muốn tiến đến gần hơn.

“Purr... Purr...”

Nhện con như đoán được ý muốn của chủ nhân lập tức chiếu đi chiếu lại mấy ảnh chụp người đàn ông đó mà nó thu thập được, khá khen thay cho tay nghề nhiếp ảnh không tầm thường, rất chuẩn xác bắt được những góc chụp đẹp ngây ngất.
Xem đi xem lại mãi mặt tôi cười đến sắp nở hoa, chẳng biết qua bao lâu mới giật mình bừng tỉnh.

“Ây da, giờ đâu phải lúc đi làm mấy chuyện này!”

Khẽ vỗ bộp lên trán, tôi tập trung quan sát bản đồ thu nhỏ, nơi Hư ảnh xuất hiện hình như đã ở ngay trước mắt.
Gần như vậy rồi sao? Tôi cẩn thận bước lên từng bậc cầu thang đổ vỡ, đối diện với cánh cổng sắt thép đã được mở sẵn từ lâu.
Chợt một loại áp lực từ bên trong tỏa ra nặng nề đến mức làm người ta nghẹt thở, chẳng lẽ là kẻ địch mà đến cả chú Welt cũng không đối phó nổi? Trống ngực đập thình thịch liên hồi, căng thẳng pha lẫn lo lắng thiêu đốt nội tâm đến mức phải hít một hơi sâu tôi mới dằn lại được. Nắm tay siết chặt trước ngực tôi thầm tự cổ vũ cho mình.

“Chiến thôi!”

Cửa xoành xoạch mở toang, tôi cầm chặt vũ khí dè dặt tiến tới trước. Hư ảnh trầm lặng đứng sững giữa sân, những mảnh vỡ trên không trung khiến tôi không tài nào nhìn rõ tình hình phía bên kia. Chỉ biết rằng có người đang xoay lưng về hướng này, đứng ngược sáng lóa mắt khó lòng phân rõ địch ta.
Cơn gió từ đâu đến thổi tung chiếc khăn choàng màu tro bay phất phới, nhìn thấy nó tôi liền nhận ra danh tính đối phương. Giây phút này đúng là có thể thở phào nhẹ nhõm mà, tôi như vừa được thoát khỏi áp lực nặng nề từ nãy đến giờ mà hô to.

“Chú Welt!”

Người đàn ông không có phản ứng, mãi đến khi tôi linh cảm có gì đó không ổn thì bước chân đã tới ngay bên cạnh anh ta. Người nọ lúc này mới chầm chậm quay đầu muốn nói gì đó qua hàm răng nghiến chặt.

Mr. Honey Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ