|Sheet nhạc. Đắng. Gương vỡ|

553 23 5
                                    

Tags: ngược văn, không phải bối cảnh thực tế, thân phận của nhân vật thay đổi.

Couple: Hoàng Phúc x Thế Anh

Cốt truyện gốc thuộc về Chuyên viên nghiên cứu cơ thể nhưng được viết lại dưới cảm nhận của Tiến sĩ điên

* *

Điều anh muốn làm nhất là ngẩng đầu nhìn lên bầu trời nắng ấm, vì nó giống hệt như đôi mắt của người mà anh trộm đem lòng thương nhớ. Anh ghét những tờ giấy in đầy những nốt nhạc trầm bổng trên đôi dòng kẻ ngang, vì cả cuộc đời anh đã bị thứ nghệ thuật đáng hận này vây lấy rồi phá hủy.

Nhưng rồi trong một cái đêm mưa gió não nề, anh phạm phải một sai lầm khiến mọi thứ đảo lộn.

Một sai lầm phải đổi bằng thứ duy nhất dẫn anh đến ánh sáng ban mai.

"Cha đã bao giờ xem con là con của cha chưa?"

"Mày nợ nó một đôi mắt. Còn tao chẳng nợ gì mày cả."

"Đó chỉ là một sự cố, anh thề. Xin em hãy tha thứ cho anh. Tha thứ cho anh được không em?"

"Em tha thứ cho anh. Miễn là anh trả lại ánh sáng cho cậu ấy để chuộc tội."

"Hiến giác mạc không phải chuyện đùa đâu, cả một tương lai dài còn chờ cậu ở phía trước đấy."

"Cháu tự nguyện mà."

 "Để chuộc tội."

Khi Thế Anh tỉnh dậy, mọi thứ vẫn lâng lâng hệt như khi còn trong cơn ác mộng. Các giác quan hoàn toàn tê liệt, thứ duy nhất còn tồn tại chỉ là cảm giác hụt hẫng chẳng thể xóa khỏi lồng ngực.

Rồi anh nghe thấy bên cạnh truyền đến tiếng người trò chuyện.

Giọng nữ, nhẹ nhàng, dường như mang theo thương tiếc, và thương hại.

Vài giây sau đó là tiếng gót giày chậm rãi, tiếng cửa mở, và cả tiếng điện tâm đồ đặt ngay bên cạnh. Thính giác của anh dần hồi phục từ tác dụng của thuốc gây mê.

Hồi phục một cách đáng kinh ngạc.

Anh vươn tay chạm nhẹ lên mắt, nơi mà giờ đây bị bịt kín bởi một dải băng trắng dày. Có chút đau đớn, nhưng chẳng phải từ miệng vết thương.

Nó hệt như thứ vị đắng chát nào đó bắt đầu từ trái tim còn đang đập một cách máy móc của anh, lan dần đến khắp nơi trong cơ thể rồi quay lại điểm xuất phát. Sau đó, cứ thế thấm lên từng milimet trong phổi rồi bao lấy toàn bộ hơi thở của anh.

Một mùi tanh ngọt, một vị đắng.

Anh vươn tay, lần mò từng thứ xung quanh mình, lại bất cẩn đánh rơi một vật gì đó trên bàn nhỏ bên cạnh.

"Choang"

Tiếng va chạm chói tai khi nó rơi xuống sàn nhà.

Thế Anh thậm chí có thể tưởng tượng được cảnh từng mảnh vỡ nhỏ bị tách ra giữa không trung sau một lần bật nảy rồi lại văng ra tứ phía. Có thể bay đến nơi góc phòng, cũng có thể lăn đến dưới chân giường anh.

Rapviet - Việt Rap | Những mảnh pha lê vỡNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ