Chương 6.

5.6K 492 69
                                    

Mở mắt thức giấc chảo đón em là cơn đau khắp toàn thân, những vết thương mới xuất hiện chi chít để lên các vết bầm tím chưa lành. Em khó khăn gượng người ngồi dậy, mỗi lần cậu say xỉn là y như rằng lại lôi em ra đánh đập, sỉ nhục

Cạch...

Sun bước vào thấy em đã tỉnh vội chạy tới đỡ người em, giúp em ngồi dậy. Cô lo lắng nhìn em rồi lên tiếng

"Cậu Fourth, sao cậu không nghỉ ngơi thêm chút nữa. Cậu chủ hiện không có nhà nên cậu cứ yên tâm đi ạ"

Em lắc đầu mỉm cười nhẹ nhìn cô

"Em không sao mà, Gemini hôm qua anh ấy không bị thương gì đúng chứ?"

Cô nghiêng đầu khó hiểu nhìn em, tại sao em vẫn có thể bao dung đến vậy nhi?

"Cậu chủ hôm qua sau khi đánh cậu thi liền đi một mạch lên phòng ngủ luôn ạ"

Em gật nhẹ đầu, cậu không sao là tốt rồi. Cô nắm chặt lấy tay em nói

"Cậu Fourth, tại sao cậu lại phải chịu đựng như vậy? Sao cậu không ly hôn với cậu chủ?"

Em thở dài một hơi rồi đáp lại

"Vì em yêu anh ấy, em thật sự cảm thấy mình rất may mắn khi có thể ở bên cạnh chăm sóc anh ấy"

Cô lắc đầu nhẹ rồi tiếp lời

"Nhưng cậu chủ đâu có yêu cậu, cậu ấy luôn đánh đập sỉ nhục cậu kia mà"

"Chỉ cần em yêu anh ấy là đủ rồi, vì em biết anh ấy sẽ chẳng bao giờ chịu đáp lại tình cảm của em đầu."

Cô hoàn toàn cứng họng khi nghe em nói vậy, tại sao lại có người đa tình đến như này cơ chứ? Nhìn những đợt em bị hành hạ, cô cảm thấy rất thương xót cho tấm thân nhỏ bé ấy. Chịu đựng tất cả chỉ vì muốn ở bên cạnh người mình yêu sao? Em thật sự đã yêu cậu đến mù quảng rồi

"Cậu đợi tôi tí, tôi sẽ đem bữa sáng lên cho cậu"

Nói rồi cô bước ra khỏi phòng, em nhìn theo sau bóng lưng của người kia. Cô nói đúng, cậu đâu có yêu em. Em không hiểu tại sao em lại có thể chịu đựng đến tận bây giờ, có lẽ là do em đã quen rồi. Những tuần đầu chứng kiến cậu ôm ấp với tình nhân, em đều rất buồn

Nhưng bây giờ những vết thương đó hoàn toàn vô hiệu hóa với trái tim chứa đầy tổn thương này của em, em không còn thấy buồn, thấy đau mỗi khi nhìn cậu tay trong tay với người khác nữa. Giờ đây, mỗi khi bị cậu hành hạ đánh đập, em đều nhẫn nhịn. Em còn sợ cậu say xin sẽ tự gây thương tích cho bản thân

Bước những bước chân nặng trĩu vào phòng tắm, nhìn hình ảnh phản chiếu bản thân mình trong gương. Em mỉm cười nhẹ nghiêng đầu đặt tay lên những vết thương kia, em đang làm rất tốt trong việc bảo vệ cậu có phải không?

Liệu thứ tình yêu hèn mọn của kẻ thảm hại này sẽ được cậu đáp lại chứ? Em có thể đặt hi vọng vào cậu không nhỉ? Gemini...

______________

Sau 1 năm chung sống với nhau

Sự tàn nhẫn của cậu tăng lên gấp bội lần, có lần cậu còn bắt em phải nhìn mình làm tình với người khác. Lạ thay, em chỉ lạnh nhạt không cảm xúc. Bây giờ em chẳng khác gì một con búp bê của cậu, cậu sai gì em làm này

[GeminiFourth]•|Chàng hầu của tôi|•Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ