Kết quả của việc chuồn về nhà với "Chồng" mà theo Jennie cho rằng đó là "Mê zai bỏ bạn" chính là Charlotte Austin bị cô bạn họ Metawin mắng cho té khói, dù đã cho em "dế" yêu dấu của nàng xê ra xa cái màng nhĩ nhưng tiếng Jennie đọc rap vẫn xông thẳng vào cái tai bé nhỏ của nàng.
Nàng tự biết là mình đuối lý, không dám mạnh miệng chơi tay đôi với Jennie nên chẳng thể làm điều gì khác hơn là việc ngoan ngoãn nghe bạn "hiền" phát tiết, hy vọng cô ấy có thể hết giận.
Nhân đây Charlotte cũng sợ hãi với trình độ đọc rap "đa" ngôn ngữ của Jennie.
Toàn bộ nửa tiếng cô nàng họ Metawin rap không ngừng nghỉ, không lặp lại câu nào, chỉ có đều Anh-Thái-Nhật-Hàn-Tây Ban Nha lẫn lộn khiến Charlotte phát hoảng, đầu muốn banh ra mà không dám hó hé. Trong lòng nghĩ đến dưới sự huấn luyện của chính nàng mà miệng lưỡi của bạn mình đã ngày càng tiến bộ.
Nắng ấm mùa Đông từ từ tắt dần, đẩy cửa sổ ra, bên ngoài bay tới mùi hoa dịu nhẹ thoang thoảng, cảnh sắc vào thời gian mặt trời lặn giống như được vẽ lên. Khóe môi Charlotte cong lên hạnh phúc, bỏ di động sang một bên, miệng ngâm nga bài hát nào đó, tay vẫn tiếp tục công việc.
Chiếc áo sơ mi sạch sẽ trắng tinh thơm phức, từng đường viền tỉ mỉ được chiếc bàn ủi nhẹ nhàng lướt qua, những nếp nhăn trở nên phẳng phiu, vào nếp.
Động tác của Charlotte chưa tính là thuần thục, có thể gọi là vụng về, nhưng trái tim vô cùng ngọt ngào. Nàng đã lớn từng này mà đây là lần đầu tiên làm việc nhà nên thật xấu hổ
Lúc ở nhà có mẹ, chuyện gì cùng không phải làm, sang Mĩ thì quăng hết cho hiệu giặt, căn bản nàng không cần quan tâm. Hiện giờ đã kết hôn, có "Ông chồng đảm đang" khiến cuộc sống trôi qua lại càng thoải mái hơn bất kỳ lúc nào. Được Engfa nuông chiều như thế, Charlotte cảm thấy vô cùng hạnh phúc, cho nên muốn làm một chút gì đó cho cô ấy.Suy nghĩ về tất cả những gì mà "chồng" làm cho nàng trong thời gian qua, trong lòng của bỗng tràn đầy ngọt ngào và hạnh phúc, nghĩ đến thân hình hoàn hảo của Engfa mặc chiếc áo do chính nàng ủi thì cảm giác thật sự vui vẻ.
Thì ra những người vợ làm tất cả mọi chuyện vì chồng của mình không phải là đang phục vụ mà bởi vì chính tay mình xử lý tất cả mọi việc sẽ có cảm giác vô cùng thỏa mãn, thật sự là không có gì có thể sánh bằng. Khó trách mẹ luôn nói nàng không hợp làm người phụ nữ của gia đình.
Mãi cho đến hôm nay, Charlotte mới cảm nhận được loại cảm giác này, mới biết mẹ nói thật đúng.
Chỉ ủi một cái áo sơmi bình thường thôi mà làm cho Charlotte cảm thấy còn vui hơn là hoàn thiện cả trăm bản thiết kế nhiều.
"Hí Hí Hí Charlotte Austin, thì ra mày cũng chỉ là một cô vợ nhỏ bé không hơn không kém".
Vừa cảm thán, vừa xốc áo sơ mi lên sửa sang lại, tỉ mỉ quan sát, ừ, cũng không tệ lắm, xem ra nàng vẫn còn một chút bản năng của người vợ, coi như không biết làm cơm nhưng việc khác còn làm được.
Nghe tiếng đóng cửa xe, Charlotte ngước mắt nhìn đồng hồ treo tường, đúng 17h45, Engfa thật là, thời gian giống như thời khóa biểu vậy, khắc thật sâu trong đầu, không sai một phút. Engfa vào cửa chính, nhìn qua thấy cô vợ xinh đẹp của mình đang đứng ở trong phòng khách, tay cầm chiếc áo sơ mi của cô.
Ánh nắng chiều chiếu vào từ cửa sổ mở ra, soi lên thân thể Charlotte thành một màu vàng kim dịu dàng, cô nàng này chỉ mặc một cái áo sơ mi rộng thùng thình, bắp đùi trắng như tuyết lộ ra dưới vạt áo, chân đi một đôi dép lông xù xì.
Mái tóc buộc lỏng buông sau vai, từng sợi nâu xoăn nhẹ, lóe sáng làm nổi bật lên đôi mắt long lanh động lòng người, cánh môi xinh đẹp nở nụ cười rạng rỡ nhìn ánh mắt nóng bỏng của Engfa đang rọi lên nàng.
"Fa đã về."
Hô hấp của Engfa chợt trở nên khó khăn.
Đối với cuộc sống, còn có thể có yêu cầu nhiều hơn sao? Tan việc trở về, có thể nhìn thấy cô vợ xinh đẹp, loại cảm giác đó...
Để cặp tài liệu xuống, bình tĩnh mở miệng.
"Em không nên mặc ít như thế."
Khí trời tháng một, nàng còn chưa mở lò sưởi, cửa sổ lại mở ra rất dễ bị cảm lạnh.
"Hôm nay gió thổi thật thoải mái, em không muốn đóng cửa."
"Em làm cái gì ở đây?"
Engfa nhìn thấy cái áo trên tay Charlotte, trong mắt thoáng qua vẻ giật mình.
"A, cái này....."
Nàng cười càng thêm rực rỡ, cầm chiếc áo đi tới trước mặt chồng, như trẻ con đòi phần thưởng.
"Fa xem, em đang học ủi quần áo."
Lí lắc biểu diễn thành quả của mình trước mặt Engfa.
"Mặc dù làm có thể không bằng Fa, nhưng trông em làm không tệ lắm đúng không Chồng~~?"
Charlotte chiêm ngưỡng tác phẩm của mình, đối với người khác mà nói, có thể là một chuyện vô cùng đơn giản, nhưng đối với Charlotte Austin trước kia, nàng có lẽ không nghĩ tới mình sẽ học làm những việc này.
Trong cổ Engfa, đột nhiên dâng lên một khối cứng rắn làm cho cô cảm thấy nuốt cũng rất khó khăn.
