“Chào cô, tôi tên là Ha Eun.” Cô giới thiệu nửa ngày, cũng là cảm giác được bản thân nói năng quá mức vô nghĩa, đành phải ngượng ngùng cười cười.
Thật ra cô có chút ngây ngốc, người khác đều thích bắt nạt cô, nhưng là, cô biết tự hài lòng với bản thân mình, cho nên so với Yejin, dường như cuộc sống của cô càng có nhiều vui vẻ.
Y/n cười cười đáp lễ, thật ra, đã lâu rồi cô không tiếp xúc với người lạ mặt, hiện tại người ta chủ động làm quen với cô, thật khiến cô không khỏi có chút ngượng ngùng.
“Đến đây, ngồi ở chỗ này đi, nơi này có thể đủ cho ba người ngủ. Chủ nhân của bọn tôi tốt lắm, cô không cần lo đâu, chỉ cần làm việc chăm chỉ là được rồi.” Ha Eun nhấn Y/n ngồi ở trên giường của mình, không ngừng ba hoa. Thật ra, chủ nhân có tốt thật hay không cô cũng không rõ lắm, cô chỉ là muốn làm cho cô gái này bớt căng thẳng đi một chút mà thôi. Nhìn cô ấy gầy yếu như vậy, đến cô cũng cảm thấy đau lòng.
“Cô tên là gì?” Ha Eun đột nhiên tò mò hỏi, làm cho Y/n có chút giật mình, không biết phải trả lời như thế nào cho hợp lý.
“ Nam Yoon ” Cô còn đang trầm ngâm suy nghĩ, bên cạnh cũng đã có người trả lời thay cô. Y/n ngẩng đầu nhìn thoáng qua Yejin, hơi hơi mân môi, dường như cảm thấy có chút vô lực.
Nam Yoon… Namjoon sao?
Yejin đi đến chiếc giường mình vẫn ngủ suốt mấy năm qua, chán ghét nhíu chặt mày. Vừa nhỏ vừa cứng, làm sao có thể sánh với… Hừ, cô thật muốn cho chính mình một cái bạt tai, chuyện đã đến nước này, tại sao cô lại có thể vẫn hoài niệm kẻ vô tình ấy cơ chứ!
Nghiêng đầu nhìn qua Y/n, cô nhẹ nhàng bĩu môi khinh bỉ. Chữ ‘Y/n’ kia chỉ mình cô có thể dùng, cô gái này, từ nay hãy gọi là Nam Yoon đi.
Như vậy, rất nhiều trò vui mới có thể bắt đầu…
“Nam Yoon, Nam Yoon.” Ha Eun không ngừng lặp lại, thoạt nhìn có vẻ rất vừa lòng với cô bạn cùng phòng mới đến này.
Chỉ là, cô cũng có phần kỳ quái chống cằm, nheo mắt nhìn Y/n, “Sao từ nãy tới giờ cô vẫn không nói lời nào thế? Mệt sao?” Cô chưa từng gặp qua cô gái nào im lặng như vậy, một câu cũng không chịu nói. Nếu đổi thành cô, chắc chắn sẽ bị nhàm chán mà chết.
“Cô ta bị câm, nói được mới là lạ.” Yejin châm chọc ra tiếng, dường như chỉ có như vậy mới bình ổn lại được cơn tức trong lòng cô. Tất cả đồ vật ở nơi này đều làm cô cảm thấy ngứa mắt, chỉ muốn hung hăng đập vỡ tất cả.
Cô lạnh lùng nhìn Y/n, trào phúng nói thêm, “Nhưng cô có thể yên tâm, cô ta hiểu được chúng ta nói gì, cho nên, cũng không phải là quá mức vô dụng.”
Bị câm? Ha Eun sợ hãi kêu than một tiếng, xinh đẹp như vậy lại bị câm, thật sự là đáng tiếc.
Y/n vô lực nở nụ cười, thực ra cô muốn giải thích, cô cũng từng được nói như bao người khác, chỉ là… Mà thôi, điều đó cũng không còn quan trọng nữa, bởi vì cô đã quá mệt mỏi rồi, thật sự, quá mệt mỏi.
Trong lòng bàn tay cảm giác được một trận máy thai nho nhỏ, khiến cô dịu dàng mỉm cười. Đứa bé này, chẵng lẽ cũng hiểu được lòng cô đang buồn khổ hay sao?
BẠN ĐANG ĐỌC
Vợ Cũ Bị Câm Của Tổng Tài Bạc Tình - NamJoon & Y/n
FanfictionHan Y/n sau khi tận mắt thấy chồng ngoại tình trên chính chiếc giường của mình, vì quá sốc mà mất đi tiếng nói, mất đi đứa con chưa chào đời. Sau khi hai người ly hôn, cô may mắn tìm được một người bầu bạn, tuy người ấy tâm trí có chút không bình th...
