zhongli 钟离 | vĩnh cửu

511 33 0
                                    

Nguồn : https://archiveofourown.org/works/52019683 

Bản dịch được dịch lại khi chưa có sự đồng ý của tác giả . Vui lòng không đem đi nơi khác . 

Số từ : 961 từ

Ngày chỉnh sửa : 7/12/2023

Warning : Angst 

Zhongli x F!Reader 

________________________________________________

Trong một thế giới mà thời gian trôi đi như một dòng sông không ngừng nghỉ, Zhongli đứng như một tượng đài kiên cường, ánh mắt ngài dán chặt vào đường chân trời nơi ký ức nhảy múa trong ánh hoàng hôn của mặt trời đang lụi tàn . Ngài tìm thấy niềm an ủi khi lặng lẽ chiêm ngưỡng các vì sao, tìm kiếm sự vĩnh cửu giữa những chòm sao thoáng qua.

Đã nhiều năm trôi qua kể từ khi em qua đời, kể từ khi hơi thở thoáng qua của một linh hồn từng đan xen rất phức tạp vào cuộc đời ngài đã biến mất trong bức màn thời gian. Em là nàng thơ bí ẩn đã khơi dậy niềm đam mê của ngài , sức mạnh dịu dàng đã làm sứt mẻ những bức tường bảo vệ trái tim ngài.

Giữa những con phố nhộn nhịp của Liyue, Zhongli bước đi với sức nặng của thời đại trên vai, nhưng vẻ mặt của ngài vẫn nghiêm nghị, một minh chứng cho vẻ ngoài bất tử mà ngài mang trong mình. Những tiếng cười thì thầm của em đọng lại trong gió, những giai điệu ám ảnh giật mạnh sợi dây linh hồn bất tử của ngài.

Trong khu vườn yên tĩnh của Nhà Trọ Vọng Thư , Zhongli tìm thấy sự nghỉ ngơi bên dưới những tán cây anh đào đang nở hoa, những cánh hoa của chúng là lời nhắc nhở sống động về vẻ đẹp phù du của em . Ngài nhắm mắt lại, để những kỷ niệm tuôn trào như thác nước, từng giọt là minh chứng cho tình yêu cả hai từng chia sẻ.

Khi chu kỳ của các mùa trôi qua, cát thời gian đã tạo nên một khung cảnh nhấp nhô đầy hoài niệm. Mỗi thế kỷ trôi qua, Zhongli chứng kiến các nền văn minh trỗi dậy và sụp đổ, khi những gương mặt mới khắc ghi câu chuyện của họ vào biên niên sử của lịch sử. Tuy nhiên, hình bóng của sự hiện diện của em ẫn còn đọng lại, khắc sâu vào sâu thẳm trái tim khinh miệt của ngài .

Vào những đêm khi các ngôi sao bừng cháy với ngọn lửa nhiệt thành, Zhongli sẽ đi đến đỉnh núi Thiên Hoành Sơn , ánh mắt xa xăm nhìn xa tận cuối chân trời. Ngài thì thầm những bí mật với bầu trời đêm, những câu chuyện về một tình yêu vĩnh cửu vượt qua giới hạn của cái chết.

Nhưng giữa tiếng vang của thời gian, nỗi đau vẫn là người bạn đồng hành không ngừng nghỉ, một cái bóng không lay chuyển theo từng bước chân của ngài. Ngài khao khát cái chạm vào bàn tay em, nụ cười ấm áp của em đã từng soi sáng những góc tối nhất trong cuộc đời ngài.

Trong sự cô độc tĩnh lặng trong phòng làm việc của mình, Zhongli nghiên cứu những cuốn sách và cuộn giấy cổ, tìm kiếm niềm an ủi trong trí tuệ của những thời đại đã trôi qua. Mỗi dòng chữ chứa đựng những mảnh vỡ của những câu chuyện bị lãng quên, nhưng không gì có thể xoa dịu được nỗi đau đang gặm nhấm cốt lõi con người ngài.

Vào một đêm bị che phủ bởi nguyệt thực, Zhongli đã đứng trên đỉnh Quần Ngọc Các, đảo Thiên Không được bao quanh bởi một màu nâu và thạch anh tím . Ngài nhìn thế giới ở bên dưới, một bức tranh khảm những ánh sáng lung linh nhảy múa trong một bản giao hưởng do chính thời gian tạo dựng .

Khi làn gió mang theo những lời thì thầm của một giai điệu bị lãng quên, một sự hiện diện khuấy động bên cạnh ngài - một cái bóngvề quá khứ của ngài, được che đậy trong bức màn ký ức thanh tao. Nhịp điệu nhẹ nhàng trong giọng nói của em tràn vào ngài như một loại dầu thơm, một tiếng vọng từ nơi sâu thẳm của cõi vĩnh hằng.

Em sẽ thì thầm vào tai ngài vào đêm khuya, lời nói của em như sự vuốt ve dịu dàng trước gió.

Zhongli quay lại, đôi mắt ngài sáng lên với ánh sáng ma mị, nhìn thấy khuôn mặt của em giữa khung cảnh của đảo Thiên Không . Em đứng đó, phù du nhưng rực rỡ, phản ánh tình yêu mà cả hai đã từng sẻ chia với nhau . 

"Ngay cả khi chết, em cũng phải cam chịu" Zhongli thì thầm, giọng ngài như một bài thánh ca tôn kính cho mối liên kết vĩnh cửu mà cả hai đã chia sẻ.

Em đưa tay ra, bàn tay phù du nhưng hữu hình, và trong một khoảnh khắc thoáng qua, những ngón tay của hai người chạm vào nhau—sự giao thoa của những tâm hồn bất chấp giới hạn của cái chết.

Khi bình minh nhuộm bầu trời trong sắc hồng và vàng, Zhongli cảm thấy trái tim mình nhẹ nhõm hơn, một sự giải thoát buồn vui lẫn lộn vượt qua sự tàn phá của thời gian. Ngài nhìn hình bóng em tan biến vào hư không, cái bóng của một tình yêu đã vượt qua giông bão của thời đại.

Sau cuộc gặp gỡ thiêng liêng đó, Zhongli bước đi trên mặt đất với một lòng tôn kính mới, một người bảo vệ những câu chuyện chưa được kể và là minh chứng cho một tình yêu trường tồn theo thời gian không ngừng nghỉ.

Honkai Star Rail x Reader . Tình và emNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ