3

135 25 0
                                    

Công việc bận rộn khiến Hoseok quên cả việc hôm nay Taehyung sẽ đi du học, lúc chợt nhớ ra thì cũng đã 10h sáng

Cuối cùng anh vẫn quyết định sẽ không tiễn cậu đi, lát nữa anh còn có tiết, giáo viên đều bận rộn, không thể nhờ ai canh lớp dùm được, anh cũng không thể vô trách nhiệm mà bỏ lớp đi

"Các em, lấy vở ra học bài"

"Tự ôn, một lát nữa tôi sẽ gọi lên kiểm tra" Hoseok mệt mỏi không có tâm trạng nằm gục xuống bàn

"Seok Seokie" JungKook cười hớn hở vẩy vẩy tay gọi anh

Quên mất, anh mới được chuyển qua dạy lớp nó

"Trò JungKook xưng hô cho đúng, nếu em còn làm ồn nữa tôi ghi em vào sổ đầu bài đấy"

Đấy nó lại mếu nữa rồi, nó làm như bị bắt nạt vậy nhìn đáng thương vô cùng. Nếu mọi lần Hoseok sẽ ôm nó vào lòng an ủi nhưng bây giờ thì không, hiện tại anh đang rất bực bội

Nó vừa khóc vừa mím chặt môi cố để không phát ra tiếng động gì khiến Seok của nó khó chịu

"Thầy hơi quá đáng rồi đấy" Bạn học nữ ngồi bên cạnh không nhịn được mà lên tiếng. Vừa nói vừa đưa tay qua định an ủi nó, chưa kịp chạm vào thì đã bị nó hất văng ra

"Ai cho cậu động vào người tôi, chỉ Seok mới được chạm vào thôi" Nó oà lên khóc, gắt gỏng hét vào mặt người kia. Cô gái đứng hình tại chỗ, tay vẫn khựng lại trên không trung không dám tin vào tai mình

"Jungkook, em còn muốn làm loạn"

"Xuống góc lớp đứng cho tôi"

"Oa hức Seok không thương Kook, bé không cần Seok nữa"

Nó nói xong liền bước ra khỏi chỗ ngồi, Hoseok đứng lên tưởng chừng nó sẽ chạy ra ngoài mà đuổi theo ai ngờ nó lại ngoan ngoãn xuống góc lớp đứng

Một ngày mệt mỏi lại trôi qua, tắm xong Hoseok thả người xuống chiếc giường êm ái. Lại nghĩ về Taehyung, chắc cậu thất vọng về anh lắm, thà là đừng nói ra, nói trước rồi chỉ nhận về thất vọng thôi. Không biết lúc ở sân bay, cậu có chờ hình bóng của anh không?

"Tút tút tút"

"Alo"

"Hoseok à?"

"Vâng"

"Cháu qua nhà ta một lát được không? Ta có chút chuyện muốn nói với cháu"

Không nói anh cũng biết, chắc lại là chuyện của JungKook hồi sáng còn gì, đường đường là một quý công tử được cưng như trứng thế mà lại bị anh chửi, lại còn phạt đứng góc lớp nữa

Hoseok tùy tiện khoác cái áo ngoài vào, tưởng chừng hôm nay JungKook không qua làm phiền thì sẽ được nghỉ ngơi một bữa, nào ngờ lại đến cô Jeon

"Cháu chào cô"

"Ừ Hoseok mau vào nhà"

Anh bước vào nhà đã thấy một nhà ba người tụ tập đầy đủ

"Cháu ngồi đi, mai JungKook nó ra nước ngoài trị bệnh rồi, coi như hai anh em chào nhau lần cuối" Từ đầu tới giờ JungKook vẫn không rời mắt khỏi anh, nhìn vào cặp mắt long lanh của nó mà anh cũng buồn lây, chắc hẳn có nhiều chuyện muốn nói lắm. Tự nhiên có chút hối hận, cảm thấy bản thân hồi sáng có chút quá đáng

|VKOOKHOPE| ODNOLIUBNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ