Thái Anh đi vào nhà liền thấy cha chị đang ngồi nói chuyện với hai người đối diện, nhìn sơ qua chắc cũng biết là hai cha con.
- Anh về rồi đó hả, con còn nhớ chú Duy không?
Thái Anh nhìn người đàn ông trước mặt một lúc mới nhớ ra, là chú Duy lúc trước hay sang nhà chị chơi nhưng không biết vì lý do gì mà chú Duy lại đi sang làng khác sống, đến nay chắc cũng được tám, chín năm gì đó.
- Anh lớn quá rồi nè, đẹp gái trổ mã quá, nhìn xứng đôi với con trai chú lắm đó.
Thái Anh giật giật khoé miệng, lúc nãy ở chợ chưa đủ hay sao mà về nhà có thêm một người nữa vậy. Chàng trai ngồi cạnh chú Duy đưa mắt nhìn chị rồi cười một cái, chị cúi chào như đáp lễ rồi rời đi.
- Con Anh ngày lớn đẹp gái trổ mã quá ông giáo ha.
- Ông khen quá thôi chứ tui thấy nó bình thường mà.
- Mà nè, con gái ông chưa có chồng mà thằng Tâm con tui cũng chưa có vợ, hay là...
- Không được.Ông giáo trả lời ngắn gọn rồi bưng chén trà lên uống làm chú Duy ngồi đối diện sượng trân.
- Sao lại không được?
- Tui chưa có muốn gả con Anh. Khi nào nó muốn lấy chồng thì tui mới gả.
- Nhưng mà dù gì nó cũng là con gái thôi mà, nếu ông gả đi sớm thì khỏe cho ông thôi.
- Tui nể tình ông lúc trước là hàng xóm nên tui cho ông ở đây vài hôm, nếu ông mà còn nói mấy chuyện này nữa thì tui không khách sáo mà tiễn khách đâu.Thấy ông giáo tức giận nên chú Duy liền cười cười nói sang chuyện khác, lúc này Tâm nói với cha anh vài câu rồi nhanh chóng đi ra sau vườn.
Tâm ra sau vườn vừa đúng lúc thấy Thái Anh đang tưới mấy cây ổi, anh cười cười rồi nhanh chóng tiến lại làm quen.
- Chào em.
Thái Anh giật mình quay người lại nhìn Tâm một cái, gật đầu một cái như chào hỏi rồi tiếp tục tưới cây, hoàn toàn xem Tâm là không khí. Tâm lúc này cũng hơi ngượng ngùng nên lên tiếng.
- Em bao nhiêu tuổi rồi?
- Anh nên đứng xa tui một chút, tui với anh không thân thiết gì nếu có người nào thấy thì lại không hay.
- Tui chỉ muốn làm quen với em thôi mà sao em xa cách với tui quá vậy?Thái Anh dừng việc tưới nước, hít sâu một hơi, anh ta thực sự rất phiền, Thái Anh chỉ chấp nhận một mình Trân Ni chọc phá, nói nhiều, phiền phức thôi, chỉ một mình nàng.
- Tui thấy tui với anh không có gì để làm quen hết, tui nói lại một lần nữa đứng cách xa tui ra một chút.
Tâm như không nghe thấy lời chị nói, càng ngày càng tiến gần lại phía chị.
- Hay là em thương ai rồi nên mới không muốn làm quen với tui?
Trong đầu Thái Anh bỗng dưng xuất hiện hình ảnh của Trân Ni, chị kinh sợ lắc lắc đầu xua đi hình ảnh đó rồi nghiêm giọng nói với Tâm.
- Tui thương ai là chuyện của tui, không có liên quan tới anh.
- Sao lại không, tui muốn lấy em về làm vợ nên tui phải quan tâm chứ.Tâm cứ tiến tới chỗ Thái Anh, chị cảm thấy kinh tởm cái tên đang đứng trước mặt mình, nếu không phải quen biết với cha chị thì chị đã cho Tâm một bạt tai rồi.

BẠN ĐANG ĐỌC
Tơ Hồng
RomanceCre: @ballondy @hanchodienn Em hỏi: " Tình yêu là gì nhỉ? " Rồi mỉm cười thật xinh Nhẹ nhàng chị thủ thỉ: " Tình yêu là chúng mình. " Nhân vật: Phác Thái Anh x Kim Trân Ni