Chương 35 : Có phải em còn yêu anh ?

570 20 1
                                    

Trong di động truyền đến tiếng cười trầm thấp, tiếng cười như vậy không giống với nụ cười lạnh lùng chế nhạo, nhưng lại khiến lòng của người khác không thể yên ổn

Jungkook mím môi thật chặt không nói tiếng nào, tay bởi vì dùng lực, siết di động truyền đến tiếng "Cạc cạc", ở trong hành lang yên tĩnh nghe thấy có cảm giác hết sức quỷ dị.

"Buổi tối ở Yonsei tôi cùng với Đạo sư ăn cơm, Đạo sư có nhắc tới cậu, có hẹn tôi và cậu cùng nhau qua đó." Thanh âm Min Do Hoon chậm rãi truyền đến, "Trước không phải hẹn tôi có thời gian bàn qua về bản sơ thảo thiết kế hay sao? Hôm nay đi..."

Jeon Jungkook bởi vì nén khí ở ngực, hô hấp có chút thô trọng, "Dãy số này không phải của anh!"

"Bây giờ phải..." Thanh âm Min Do Hoon trở nên nghiêm túc, "Jungkook, tôi bỏ ra nhiều thời gian như vậy cũng chỉ muốn mọi thứ trở về như cũ." Anh hơi trầm mặc sau đó tiếp tục nói, "Ngày đó, xin lỗi."

Jungkook nhắm mắt lại, đột nhiên đem đáy mắt che giấu. Thân thể khẽ run, không biết là bởi vì bị Min Do Hoon trêu tức hay là bởi vì anh lúc này lại trở nên thâm tình, mặc kệ bên nào, cũng làm cho cậu toàn thân run rẩy.

"Min luật sư, nếu như anh đêm nay có thời gian, vậy tôi có thể sau khi anh cơm nước xong sẽ hẹn gặp, " Cậu cố gắng bình tĩnh, "Tối chín giờ ở vườn treo của khách sạn chờ anh, sau khi anh xong tiệc thì tới tìm tôi."

Min Do Hoon híp mắt nhìn cây ngô đồng trong sân trường Yonsei, trầm mặc một chút, sau đó đáp ứng.

Sau khi cúp điện thoại, Jeon Jungkook chỉ cảm thấy toàn thân vô lực, cậu ngồi ở trên cầu thang, hai mắt trống rỗng nhìn về phía trước, trong lòng đột nhiên lướt qua cảm giác đau đớn....Cậu cho rằng mình đủ kiên cường, ít nhất, sau khi trả qua buổi đêm của hai năm về trước, đã không có bất cứ chuyện gì có thể có thể đánh bại cậu.

Thế nhưng, hoàn toàn không phải.....

Bất kể có tên là Min Do Hoon hay là con người của anh cũng sẽ khiến đáy lòng của cậu sinh ra cảm giác đau.

Jeon Jungkook đảo con ngươi, sắc mặt trầm xuống....

Đảo qua mùa hè thì chính là đến mùa thu, trong không khí có chút se lạnh. Nhưng ngồi ở trong vườn treo của khách sạn Phi Thiên yên tĩnh nghe tiếng đàn dương cầm, nhìn cảnh đêm ở Gangnam, tâm tư có chút khác.

Min Do Hoon mãi đến hơn mười giờ mới tới, hình như có chút đang say, hiển nhiên là uống rượu.

Jeon Jungkook cứ như vậy cách ánh đèn lờ mờ nhìn anh, cùng tầm mắt của anh giao nhau thật giống như hai năm về trước chưa bao giờ xảy ra, nhưng liếc mắt thì thời gian đã qua rất nhanh.

Min Do Hoon tiến lại, "Uống rượu sau đó hóng gió có chút choáng váng đầu, đổi địa điểm..." Nói xong, anh đã lấy tiền kẹp vào hóa đơn để lên trên bàn, không chờ cậu phản ứng, một phen kéo đi, liền hướng thang máy đi đến.

Jungkook muốn tránh thoát, thế nhưng, Min Do Hoon lại nắm chặt cổ tay cậu giống nưu xiềng xích,dù nỗ lực mấy lần cũng không có tác dụng, sau đó liền để yên như vậy."Đi quán cà phê sao?" Sau khi Jungkook tiến thang máy liền hỏi.

[TAEKOOK VER] THEO ĐUỔI CHỒNG CŨ INơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ