❄️14

244 29 10
                                    

đưa minho về đến trước cửa nhà, chan đưa tay nhấn chuông, tay còn lại cố giữ lấy minho ở trên lưng, hơi thở của cậu cứ đều đều, anh đoán là người nọ đã thiếp đi được một lúc rồi.

không mất quá lâu để cánh cửa bật mở, felix đã xuất hiện với cái ngáp dài cùng bộ pijama trên người, có vẻ hơi khổ sở vì hai ngày liên tiếp đều bị làm phiền giữa giấc ngủ, hôm qua là tiếng hét của minho, và hôm nay là tiếng nhấn chuông từ chan.

"xin chào ?"

chan nói, có hơi áy náy khi nhìn felix bộ dạng chưa tỉnh táo hẵn, nhưng có lẽ sẽ nhanh thôi, hai mắt felix mở to khi thấy minho đang ở trên lưng chan.

"oh wow, em nghĩ là anh ấy sẽ ở ngoài đến sáng luôn cơ"

"cám ơn em đã nói với hyunjin, giờ thì anh có thể đưa minho vào nhà không ?"

trời đã về khuya, không khí ngày một lạnh hơn, buốt cả vào da thịt, đến nỗi felix đứng bên trong nhà cũng khẽ rùng mình một cái, đồng tình với đề nghị của chan mà đứng sang một bên, để cả hai vào nhà rồi nhanh chóng đóng cửa lại.

"anh ấy uống nhiều lắm hả anh ?"

lo lắng nhìn anh trai cả mặt đỏ ửng, hơi bia phả vào không khí rõ rệt, ít nhất thì hiện tại minho đã yên vị trên sofa rồi. áo ấm cũng cũng được chan cởi ra, giờ thì trong thoải mái hơn rồi đấy.

"khá nhiều đó, anh nghĩ nếu anh lại trễ hơn một chút chắc là minho đã ngủ ở đó luôn rồi"

"aydaaa, anh ấy chưa bao giờ uống nhiều như vậy, làm phiền anh rồi chan"

felix đưa tay lên đỡ chán, cậu cũng không nghĩ minho sẽ về nhà với tình trạng tệ thế này, cả chan nữa, anh đã ra ngoài vào cái thời tiết này để đi tìm người nọ, felix chắc chắn rằng mình không sai khi nói chan vẫn còn yêu minho.

"không sao đâu felix, việc này là của anh, anh sẽ không chia sẻ với ai khác đâu"

chan nói, một cách khẳng định và tự tin, anh thật sự sẽ không để ai khác thay mình làm những việc này cho minho, cũng giống như cách minho muốn giữ anh là của mình vậy. họ rõ ràng là thuộc về nhau, lời chia tay được nói ra khi đó, quả thật là một trò đùa ngu ngốc nhất mà chan từng làm.

"em mừng vì anh nói vậy đấy chan, và...anh có muốn ở lại đây đêm nay không ?"

nhìn minho một tay vẫn giữ chặt lấy gáu áo của chan trong cơn mê man, felix nghĩ mình nên sớm để lại không gian riêng cho hai người họ thì hơn.

"tất nhiên là anh sẽ ở lại"

đưa mắt nhìn người nọ, chan không nghĩ ra được bất kỳ lí do gì để anh có thể rời đi ngay lúc này, thời điểm tốt nhất để anh có thể ở cạnh minho.

"được rồi, hy vọng mọi chuyện sẽ ổn, em xin phép đi ngủ tiếp đây"

cuối cùng felix vẫn bị cơn buồn ngủ đánh gục, với thời tiết như này, chui vào trong chăn và đánh một giấc đến khi tỉnh dậy là một lựa chọn hoàn hảo nhất vào mùa đông rồi.

tiếng bước chân của felix xa dần và âm thanh cánh cửa đóng lại báo hiệu cho chan biết hiện tại ở đây chỉ còn lại anh và minho, cây thông vẫn sáng đèn, nó thật đẹp, với những chiếc tất hyunjin treo và cả những hộp quà mà anh và minho đã cùng nhau thắt nơ.

cây tầm gửi Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ