Bước 1: Trở thành một phần trong cuộc sống của anh ấy.
Ngày thứ ba của tháng Một, Jisung bước vào văn phòng, "như thường lệ", trong đầu cậu đã có sẵn một kế hoạch. Đáng lẽ ra ngọn lửa của lòng nhiệt huyết trong năm mới sẽ không thế này, nhưng sau đêm hôm ấy nó đã rẽ sang hướng khác, và cậu đảm bảo rằng kế hoạch này sẽ thành công mỹ mãn. Không giống như những kế hoạch bị bỏ dở trước đây của cậu, ví dụ như: Tập thể dục thường xuyên hơn, bước ra khỏi vùng an toàn, và giảm lượng caffeine hấp thụ mỗi ngày.
"Chào buổi sáng cả nhà." Cậu vui vẻ chào, tháo chiếc túi xách ra và đặt nó ngay ngắn trên bàn làm việc của mình.
Felix, người đang dựa vào tấm vách ngăn của Seungmin, đứng thẳng người dậy. Cậu ấy đánh giá Jisung với đôi lông mày nhíu lại. Ngay cả Seungmin, người mặc kệ mọi thứ xung quanh khi đang vùi đầu vào đống tài liệu cũng phải ngước lên nhìn. Biểu cảm ngạc nhiên lố bịch của cả hai thật buồn cười. Jisung biết họ đang nghĩ gì về cậu mà.
"Seungmin à, ông đánh tôi đi." Felix kinh hoàng nói, đưa cánh tay của mình cho đồng nghiệp, "Tôi muốn xem xem có phải tôi đang mơ không."
Seungmin chiều theo Felix, dùng lực véo một cái thật mạnh. Felix nhăn mặt vì đau, rụt tay lại, trừng mắt nhìn Seungmin. Còn thủ phạm thì chỉ nhún vai như thể ngày hôm nay cậu không hề tạo ra sự hỗn loạn nào như thường lệ cả. Khi sự chú ý của họ lần nữa hướng sang Jisung, cậu quyết định giúp hai người họ giải đáp mọi khúc mắc nãy giờ.
"Mấy ông làm sao đấy?"
"Hôm nay ông đi sớm thế?" Seungmin thắc mắc.
"Bởi vì đây là công việc của tôi, dĩ nhiên tôi phải đi làm đúng giờ rồi." Jisung trả lời, khởi động máy tính của mình.
Hàm của Felix thâm chí còn chuyển sang rơi tự do. Jisung không hiểu vì sao Felix lúc nào cũng trông giống mấy nhân vật hài hước trong phim hoạt hình. "Chúa ơi, đằng ấy là ai? Đằng ấy đã làm gì với Han Jisung rồi hả?"
Jisung chưa bao giờ đi làm đúng giờ kể từ khi chuyển sang tổ kiểm toán. Ngay cả Changbin, trưởng phòng, cũng từ bỏ việc giảng cho cậu nghe về tầm quan trọng của kỷ luật trong môi trường công sở và chấp nhận rằng một ngày nào đó trời sẽ sập, tận thế sẽ đến nhưng Han Jisung-ssi vẫn sẽ không bao giờ đến công ty đúng giờ. Thế nên rõ ràng các đồng nghiệp dấu yêu của cậu đang mất trí vì trái đất sắp diệt vong.
"Thôi nào các tình yêu, năm mới, tôi cũng mới. Tôi đoán thế." Jisung đưa ra lý do cho họ.
Seungmin và Felix chẳng có chút gì là tin vào lời nói của Jisung dù chỉ là 1% nhưng may mắn làm sao, Jisung thoát khỏi sự tra khảo của các thẩm vấn bởi sự xuất hiện của maknae trong phòng, Yang Jeongin.
Cậu nhóc thở hổn hển khi đặt được chân đến bàn làm việc bên cạnh Jisung. Mái tóc hơi rối và đôi má đỏ bừng là bằng chứng rõ ràng cho thấy cậu nhóc vừa mới chạy đến đây. Jeongin nằm dài trên ghế, ngả đầu ra sau với đôi mắt nhắm nghiền. Sau khi lấy lại nhịp thở bình thường, hai mắt của Jeongin lúc này mới mở được ra và cúi chào ba người kia đàng hoàng. Jisung cũng nhận ra Jeongin bất ngờ như thế nào với sự xuất hiện của cậu ở đây. Nhưng cậu nhóc cũng không nói gì về việc đó. Đây là lý do vì sao Jisung quý Jeongin nhất.
BẠN ĐANG ĐỌC
[V-trans] Xử Nữ Đại Chiến
أدب الهواة"Tiền bối. Anh thích nhỏ Xử Nữ nào nhất ở đây?" Xong cmn phim rồi. Đêm nay đúng là không thể be bét hơn được nữa. Jisung muốn về nhà. Changbin trông có vẻ khá ngại ngùng khi nhắc đến chủ đề Xử Nữ này lần nữa. "Ờ thì," Changbin lúng túng đáp. "Felix...