Chương 22: Làm lành được không?

838 57 2
                                    

Kể từ ngày hôm đó hắn và cậu ít tiếp xúc với nhau hẳn, ba mẹ họ sau khi đi nước ngoài về thấy hai anh em như thế thì vẫn nghĩ là do mâu thuẫn nên chỉ khuyên cả hai vài câu, chứ nào biết được cái chuyện động trời ấy. Boun sau chuyện đó thì xuống nước với Prem hết cỡ, không dám quản lí cậu như trước, cũng không dám làm ra hành động gì quá gần gũi với cậu. Bởi vì sau đêm đó, tâm lý của Prem giống như bị nó ám ảnh, cậu luôn sợ hãi và né tránh hắn

Hắn vẫn luôn tự trách bản thân mình sao lại quá ngu ngốc như vậy, để rồi mọi chuyện trở nên tệ hại như thế này

Hôm nay hắn tan làm sớm lái xe đến trường học của cậu. Hắn không dám xuất hiện trước mặt cậu, không dám đề nghị cậu về cùng mình bởi vì dù sao câu trả lời thì hắn cũng đã biết rồi. Tâm trạng hắn dạo gần đây cũng vô cùng tồi tệ, lúc nào cũng cảm thấy bản thân mình sắp vụt mất cái gì đó

Thời khắc thấy cậu sánh bước cùng Net, cùng anh bước lên xe trái tim hắn vô cùng đau nhói. Cảm giác như Prem không còn là của hắn nữa. Nhưng phải rồi, Prem chưa từng thuộc về hắn cơ mà

Boun đưa tay sờ lên má, cảm giác ươn ướt này thật xa lạ mà cũng thật quen thuộc. Cũng đã lâu rồi từ khi Prem đến bên hắn, hắn chưa từng khóc

"Prem sao tim anh lại đau thế này?"
...
"Prem cậu có muốn đi ăn cùng mình không?"

Net thoáng nhìn qua Prem vẫn đang cắm mặt vào quyển sách dày cộp

"Xin lỗi nha, có lẽ đành hẹn cậu hôm khác rồi. Hôm nay mình hơi mệt, muốn về nhà thật sớm"

"Prem, mình có cảm giác giống như cậu đang né tránh mình vậy. Có phải là vì chuyện ở bữa tiệc không?"

"Làm gì có cậu nghĩ nhiều rồi"

Net trầm mặt

"Prem, cảm thấy thế nào về mình?"

"Sao tự nhiên cậu lại hỏi vậy?"

"Cậu cứ trả lời đi"

"Cậu...cậu là một người bạn tốt của mình, cậu trưởng thành, chính chắn, biết quan tâm và thấu hiểu người khác. Cậu là một người bạn rất quan trọng đối với mình. Cậu biết không? Mình hy vọng chúng ta sẽ mãi mãi là bạn"

"Mãi mãi là bạn sao?"

"Phải áaa"

Net đột ngột dừng xe lại, Prem theo quán tính cả người đỗ về phía trước doạ cậu một phen giật mình

"Net cậu..."

Net đột ngột nắm chặt lấy hai tay cậu, còn rất nghiêm túc nhìn thẳng vào mắt cậu khiến Prem không khỏi cảm thấy áp lực. Prem nuốt xuống một cái, yết hầu nhỏ cũng theo đó mà di chuyển lên xuống

"Prem mình không muốn làm bạn với cậu nữa. Chúng ta...chúng ta có thể hơn mức bạn bè có được không? Mình rất muốn được ở bên cạnh cậu, chăm sóc, lo lắng và bảo vệ cho cậu với một tư cách khác. Prem, cho mình xin theo đuổi cậu có được không?"

Prem né tránh ánh mắt của anh đáy mắt cậu còn ánh lên sự khó xử, nó làm anh lo lắng, cũng vì hồi hộp mà tim anh đập rất nhanh. Cậu rút tay mình ra khỏi tay anh, làm trái tim anh nhói lên một cái. Sự né tránh này có lẽ cũng là câu trả lời của cậu

[Bounprem] Anh trai Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ