3

476 48 7
                                    

─── ⋆⋅☆⋅⋆ ───

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

─── ⋆⋅☆⋅⋆ ───

moon hyeonjoon nhìn những ký tự tượng hình em cho rằng trông như hươu như vượn mà đầu óc trống rỗng. em không thể tập trung suy nghĩ được các từ để dịch câu trên bảng thành câu đúng nghĩa, tất cả những gì em có thể nghĩ đến là chiều nay, thư viện, gặp anh sanghyeok mà chắc chắn là trên bảng chẳng có từ nào có nghĩa như vậy cả. và thế là tiết học cổ ngữ runes kết thúc, moon hyeonjoon ra về cùng với cuộn giấy da trống trơn. thôi thì em sẽ chép lại của ryu minseok sau vậy.

giờ ăn trưa qua đi là em bắt đầu thấp thỏm không thôi, minseok khó hiểu nhìn em cứ hết rung chân bần bật lại cắn cắn móng tay. nó biết là em đang lo vụ chiều nay được anh sanghyeok kèm học, nói thật là được tận mắt làm quen với người mà nó mong mỏi được trò chuyện và học hỏi bấy lâu nay mà nó còn chẳng lo lắng đến thế, thì không hiểu thằng này run vì cái khỉ gì nữa?

“bình tĩnh coi? chân bồ cứ rung vầy thêm hồi nữa là khéo động đất được luôn đó” 

nó buông bút lông xuống, móng cún vỗ cái bép vào đùi moon hyeonjoon nhưng vẫn chẳng ngăn được em cứ run lẩy bẩy mãi. ừ thật đấy, chính hyeonjoon cũng không hiểu sao em lại hồi hộp đến thế. chắc tại em vẫn cứ vấn vương mãi nụ cười của anh suốt từ hôm họ chạm mắt nhau ở phòng ăn đến bây giờ. nhỡ đâu lúc dạy anh cũng cười như thế, rồi trái tim em sẽ rộn rạo, chân tay em lúng búng và em sẽ đá đổ luôn vạc độc dược ùng ục sôi rồi làm trò hề thì sao? nụ cười ấy hẳn phải có mê lực gì, hay anh đã lén lút bỏ một chút tình dược mới khiến em phải đắm chìm và mê mẩn đến suốt mấy ngày trời như thế.

như thể đọc được moon hyeonjoon đang nghĩ gì, ryu minseok chỉ có thể ngán ngẩm đảo mắt rồi quay lại với cuốn cổ ngữ runes dày cộp (nếu không phải nhờ người bạn tốt bên cạnh nó đây dùng cặp mắt ngấn nước năn nỉ thì nó cũng không ráng hoàn thành bài tập sớm để cho em chép đâu).

“thích người ta hay gì mà cứ xoắn quít cả lên?”

“hình như mình thích ảnh thật đấy…”

“gì cơ?”

“không có gì! đến giờ hẹn rồi, té đây” - moon hyeonjoon vội vàng chạy biến đi mất trước khi ryu minseok kịp hỏi lại gì về câu nói hồi nãy nó nghe không rõ. 

sau khi trốn thoát khỏi màn tra khảo chưa kịp có cơ hội diễn ra của bạn mình, moon hyeonjoon lò dò ôm cuốn độc dược học đi vào trong thư viện, ngó quanh quẩn một hồi để tìm lấy hình dáng em đã âm thầm khắc sâu, ghi nhớ tự bao giờ. ánh mắt em dừng lại ở góc khuất nơi lee sanghyeok đang ngồi xoay lưng lại với một kệ sách to đùng. anh chọn ngồi ở một bàn đôi bên cạnh khung cửa sổ, nắng chiều ngại ngùng tràn qua ô kính có chút biết điều mà tránh đi đôi mắt của anh, dịu dàng ôm lấy một bên má phính, thơm nhẹ lên cả môi mèo xinh xinh mềm mềm. 

onker 》 bạch hổ và mèo đenNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ