Phía trước rung động, luồng nhiệt từ cúc huyệt bị tắc ở phía sau khuấy động từng điểm nhạy cảm trong thành ruột.
Trước mặt cô là thiên đường, sau lưng là địa ngục, hai bên đánh nhau đến nỗi cô khẽ rên nức nở.
Vừa đứng lên đi được vài bước về phía Engfa, bên dưới cơ thể cô liền đau nhức, hai chân run rẩy mềm nhũn, cô không thể đứng vững được nữa, khuỵ chân xuống, chỉ để lại mu bàn tay sau lưng và cái mông nhô lên. Cô quỳ xuống bò đi về phía trước từng chút một, mỗi bước đi cô đều rên rỉ chảy nước mắt.
"Không chịu được nữa... hu hu... đau quá..."
Nước mắt và nước phía bên dưới chảy xuống. Engfa đi ra phía sau, thấy cô run rẩy bò một chút lại dừng. Engfa nheo mắt lại, dùng lực trên tay kéo thắt lưng đánh lên cặp mông trắng mịn màng của cô.
Chỉ một cú này, trên cặp mông trắng nõn của Charlotte đã xuất hiện một vết đỏ. Cô nhăn mặt lại, khóc to hơn: "Đừng... đừng đánh em nữa, em sẽ đi được, em sẽ đứng lên được..."
Đôi mắt cô càng đỏ hơn, má cũng đỏ bừng, nơi bị đánh vừa nóng vừa rát, phần dưới cơ thể cô vốn đã đau nhức không chịu nổi, nhưng Charlotte lại không dám dừng lại, liên tục cố gắng bò về phía trước.
Dù đã như vậy những cô vẫn không thể tránh được đòn roi từ phía sau. Engfa cụp mắt xuống, chăm chú nhìn chằm chằm vào hoa cúc đang đung đưa từ bên này sang bên kia the0 hướng cô bò, một roi quất xuống phía bên kia mông của cô.
Bốp.
Thêm một vết đỏ.
Lần này, Engfa đánh thẳng vào cúc huyệt, thắt lưng bị kéo cong, đánh vào miệng huyệt trước mặt cô, phần thân dưới bị đau nhức dần dần lấn át khoái ©ảm, cô khóc kêu lên: "Đừng đánh nữa... đừng đánh nữa....á..."
Engfa không ngừng đánh, để lại những vết đỏ chồng chéo trên mông và lưng cô, thấm vào làn da trắng trẻo của cô, đánh lúc nhanh lúc chậm, lực lúc mạnh lúc yếu, tra tấn đến mức Charlotte khóc lớn. Nhưng cô không dám dừng lại, sợ bị đánh mạnh hơn nên cứ như vậy trong vô thức bò gần đến cửa
Engfa vẫn luôn đi theo cô, ánh mắt nóng rực nhìn cô, thấy cô quỳ gối giãy giụa trong dụ© vọng, Engfa cảm thấy dễ chịu hơn, dùng tay xoa đầu cô:
"Thật đáng thương."
Charlotte vô cùng chật vật, cô cảm giác được hơi thở của Engfa càng ngày càng gần, không khỏi muốn đến gần hơn: "Chủ nhân... tha cho em đi, em sẽ không bao giờ dám tái phạm nữa... hức..."
Cô lại bị quất mạnh, muốn tránh cũng không thể tránh được, như là bụi cây mọc ra hết cành đỏ này đến cành đỏ khác, trải khắp người cô, xanh đỏ đan xen, làm cho người ta nổi lên dụ© vọng.
Thân dưới sưng tấy đỏ bừng, vật trong cúc huyệt bị Engfa đánh bật ra khỏi vị trí, Charlotte cố gắng co rút lại, nhưng mông dường như đã mất kiểm soát.
Cô nhận ra tất cả những điều này đang diễn ra dưới mắt Engfa, Charlotte khó khăn mở mắt ra ngước lên, cố gắng nhìn vẻ mặt của Engfa.
Lúc này, Engfa hỏi cô: "Thích như vậy à?"
Charlotte còn đang khóc, khóc đến nấc lên, l*ng ngực phập phồng liên tục run rẩy, đôi mắt ươn ướt đỏ ngầu, lắc đầu dữ dội. Engfa nheo mắt, tát một cái vào mặt cô, khiến nửa khuôn mặt còn lại của cô đỏ bừng: "Đồ dối trá, rõ ràng là em thích."
Engfa túm tóc sau gáy cô, (b)ắt cô nhìn bản thân trong hình ảnh phản chiếu trong gương, nói một cách mờ ám: "Nhìn dáng vẻ dâm đãng này của em đi."
Cùng lúc đó, Charlotte không nhịn được, một giọt mắt rơi xuống.
BẠN ĐANG ĐỌC
Đắc Tội Với Chủ Nhân
Fanfiction3 chấm, đọc để bíc thêm ‼️thể loại futa, H nặng. KHÔNG THÍCH HÃY BỎ QUA📵 *tùy tâm trạng có thể xóa truyện*