V

102 21 0
                                    

Tác giả: Circles_
Biên tập/Chỉnh sửa: serenana

--





5.

Lee Jeno gần như quên mất nhiệm vụ tìm kiếm "N", những thiên thạch và tinh tú ở đài thiên văn Greenwich không ngừng nhắc nhở hắn về một sự thật không thể chối cãi, tình cảm của hắn dành cho Na Jaemin đã sớm vượt qua sự tôn trọng thông thường.

Đương nhiên hắn cũng có thể nhìn ra, nhóc con chống nạnh la hét không cho hắn sử dụng phép Legilimency có vẻ như đã lén lút đọc trộm nội tâm của hắn, đáp lại hắn bằng một phương thức khác.

Na Jaemin đứng ở bên kia bán cầu, đem bình chứa đựng ánh trăng sáng đặt vào tay hắn, trong nháy mắt, hắn đột nhiên hiểu được những ý nghĩa về sự lãng mạn mà Muggle thường hay nói.

"Hoa đáp lễ, phải có thêm ánh trăng mới xứng."

Pháp sư hắc ám rung động trước thám tử nhỏ, Lee Jeno thậm chí còn cảm thấy biết ơn với đối tượng nhiệm vụ mơ hồ kia, để hắn có được khoảnh khắc dường như vô tận này với Na Jaemin, dù nó chỉ kéo dài trong vài giây.

Bên Bộ pháp thuật cũng không có ý định thúc giục hắn, lỡ đâm lao thì phải theo lao thôi.

Lee Jeno quyết định, sau khi hoàn thành xong nhiệm vụ cuối cùng của Sổ tay chết chóc, hắn sẽ thổ lộ với Na Jaemin, tất nhiên điều kiện tiên quyết là Na Jaemin không tỏ tình với hắn trước.

Nhưng có vẻ như mèo con của hắn cũng không quá gấp gáp về phương diện này.


-


"Xin hỏi ngài thám tử, chừng nào đối tượng ủy thác của tôi mới xuất hiện trước mặt tôi đây? Liệu có thể tăng tốc độ điều tra được không?" Lee Jeno một tay chống má, ngồi tại bàn trong văn phòng thám tử, hắn cười cười nhìn Na Jaemin đang tíu tít treo ảnh chụp khắp nơi, không có ý định giúp đỡ.

Na Jaemin cau mày liếc hắn một cái, miệng ngậm bút, lẩm bẩm mấy câu.

Pháp sư hắc ám bị hình ảnh đáng yêu như vậy tấn công, nhàn rỗi không có việc gì làm, hắn phát hiện hoa cát cánh trong bình đã hơi héo, phất phất đũa phép, đổi hoa trong bình thành một bó hoa hồng champagne.

Đáng tiếc chủ nhân nơi đây vừa tiếp nhận ủy thác mới, bận rộn đến sứt đầu mẻ trán, không có thời gian phản ứng với bất ngờ nho nhỏ này.

"Đừng vội, tôi cũng sắp tìm thấy rồi....À, cảm ơn hoa của anh."

"Không có gì, mặt trăng của cậu được tôi giữ gìn rất tốt."

Cuối cùng Na Jaemin cũng buông đồ vật trong tay ra, "....Gần đây anh có vẻ đã thay đổi, giống người hơn rồi."

"Được nghe cậu nói như thế, là vinh hạnh của tôi." Mỗi khi Lee Jeno cười lên nhìn không giống một pháp sư hắc ám chút nào, nốt ruồi ban đầu mang đến cho người khác cảm giác cao quý nhưng lúc nở nụ cười lại trở nên dễ thương hơn nhiều, ngược lại làm hắn giống như một chú cún lớn được nuôi trong nhà.

Na Jaemin nhớ hắn vốn dĩ là một người rất hiền lành và dịu dàng.

Khi đó, trong thành phố còn chưa có Cầu Thiên niên kỷ và Vòng quay London Eye, chỉ có mùi cà phê nóng và bánh sừng bò tràn ngập các con phố cùng những con đường gạch đỏ.


nomin; sổ tay giết chóc của cheshireNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ