plot 1.

439 31 8
                                    

kim thái hanh là con trai cưng của tể tướng kim danh, năm mười tám tuổi được sắc phong làm nam sủng cho hoàng đế đời thứ hai mươi của triều điền là điền chính quốc.

hoàng đế vừa tròn hai lăm, tuổi đời còn trẻ nhưng anh minh lỗi lạc. không rượu chè háo sắc mà luôn đặt lợi ích nhân dân và nước nhà lên đầu. ngài có một đời hoàng hậu là thanh mai trúc mã, cùng nhau lớn lên, khi mà vừa đủ tuổi cô ấy đã gả cho ngài. chính quốc khi ấy chỉ có duy nhất một hoàng hậu, nam thanh nữ tú cũng không tuyển nạp thêm một ai, nhất kiến chung tình. mà cuộc đời oái oăm làm sao, hoàng hậu bạo bệnh qua đời khi vừa đôi mươi khiến cả hoàng cung như vỡ oà. vì hoàng hậu là thánh nữ trong lòng họ, vừa xinh đẹp giỏi giang lại rất tốt bụng. kể từ đó họ chẳng thấy một hoàng đế lúc nào cũng tươi cười nữa...

theo lệnh của hoàng thái hậu, hoàng đế tuyển thê nạp thiếp, nhưng cả quá trình ngài đều không quan tâm mà để hoàng thái hậu tự ý quyết định. đến khi xong thì cũng vừa vặn tuyển được tầm mười người.  trong đó đặc biệt có kim thái hanh, song tính nhân mà vừa nhìn hoàng thái hậu đã rất yêu thích.

chính quốc không mặn không nhạt đối xử với bọn họ, nhưng lại căm ghét kim thái hanh vì hoàng thái hậu bảo rằng cậu ta có phẩm chất làm hoàng hậu.

hai từ "hoàng hậu" như chạm vào vảy ngược của chính quốc, hắn căm phẫn tuyên bố sẽ không có hoàng hậu thứ hai. và rồi từ đó chán ghét kim thái hanh ra mặt.

cứ theo một trình tự nhất định, mười ngày thì chính quốc sẽ lật thẻ thị tẩm một lần, nhưng tuyệt đối không bao giờ chọn kim thái hanh.

"tối nay ngài ấy lại chọn uyên lâm sao?"

uyên lâm là con gái của phú nhị đại trương gia trong thành. nhac sắc không phải xinh đẹp diễm lệ nhưng dung mạo nhỏ nhắn đáng yêu, sự thơ ngây và cách ăn nói ngô nghê rất lấy lòng hoàng đế. có thể nói nàng ta là nữ sủng có chức quyền cao nhất, mà thấp nhất chắc hẳn ai cũng biết, là thái hanh.

thái hanh đưa tay giữ lại mái tóc tung bay của bản thân, em bần thần bó gối ngồi trên nóc nhà mà hỏi nghệ trác, cung nữ của riêng em.

"vâng ạ, nếu không nhầm thì đã hai lần liên tiếp."

nghệ trác choàng qua cho em một chiếc chăn, đề phòng chủ tử của nàng nhiễm lạnh. nghệ trác theo thái hanh từ thuở em và nàng còn ở phủ tướng quân, cả hai đều học qua những khoá võ thuật nghiêm khắc, nên việc nhảy tót lên nóc nhà không phải điều gì quá khó khăn với cả hai. cả hai rất thân thiết và thoải mái với nhau, nên việc ngồi xuống chung và tâm sự khi không có ai này được diễn ra rất thường xuyên.

vì tối nay uyên nhi được chọn thị tẩm nên chỉ có duy nhất mình cung của nàng ta được sáng đèn, còn lại đều phải tắt hết. điều đó có lợi cho thái hanh vì sẽ chẳng ai thấy em cùng ngồi với cung nữ của mình trên nóc nhà cả.

thái hanh chớp đôi mắt thật đẹp của mình nhìn kiệu và dàn người đưa hoàng đế tới nơi duy nhất còn thắp sáng kia, trong lòng kéo thêm một hồi ức phai mờ về một cậu nhóc cài hoa lên tóc em...

thái hanh ngẩn ngơ mãi đến khi chuông báo hiệu giấc đầu của giờ tý (*) đã tới, em mới phẩy tay cho nghệ trác nghỉ ngơi, bản thân em cũng lui vào trong chăn ấm.

katherine's plot Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ