11 & 12

131 16 0
                                    

11 & 12 - bát cháo đậu đỏ, chu kỳ của mặt trăng

***

Lần đầu tiên Yanqing được ăn cháo đậu đỏ là vào một đêm trăng tròn.

Khi ấy em mới cao tới đầu gối Jing Yuan, hai má lúc nào cũng hồng hào bầu bĩnh và bàn tay luôn quơ quơ thanh kiếm giấy. Tướng quân vào bếp, một lát sau ngài bê ra bát cháo đậu đỏ nóng hổi và đặt trước mặt Yanqing. Em cực kì không thích ăn cháo, nhưng Tướng quân đã dạy em rằng một kiếm sĩ toàn đức toàn tài thì không bao giờ được bỏ phí hay coi thường lương thực. Do đó Yanqing bé bỏng chỉ hơi hậm hực bĩu môi, tuy vậy bàn tay em vẫn cầm lấy chiếc thìa và xúc từng miếng nhỏ vào miệng.

"Sư phụ của ta là một người tính cách khá lạnh lùng," Jing Yuan mỉm cười, ngài chống cằm nhìn em trìu mến "nhưng người dường như lại rất nhạy cảm mỗi khi thấy tâm trạng ta không tốt, dù ta đã cố ý giấu."

"Những lần như thế, người sẽ nấu cho ta một bát cháo đậu đỏ. Gạo nếp rang thơm, ninh nhừ cùng đậu đỏ đã ngâm mềm thêm chút đường mật. Mỗi lần ăn đều thấy trong người nóng sực, môi lưỡi ngọt bùi ngậy vị."

Tướng quân cầm khăn lau chút đồ ăn dính bên khóe miệng cho em. Bàn tay ngài ấm áp và giọng nói thì thật dịu dàng, Yanqing ngơ ngẩn ngước nhìn. Jing Yuan đón lấy chiếc thìa từ tay em, từ tốn khuấy nhẹ cháo trong bát. Đối với mấy món mà Yanqing không thích, chỉ cần được Tướng quân ở cạnh đút cho thì em sẽ ăn xong nhanh hơn nhiều.

"Đối với ta, cháo đậu đỏ là yêu thương dạy bảo cùng quan tâm săn sóc từ người. Hôm nay ta nấu cháo, cũng là hiến dâng một phần tình yêu của ta cho em."

"Vậy nên Yanqing đừng buồn mỗi khi ta không thể ở bên cạnh em, cũng đừng phiền lòng khi thấy ta trò chuyện cùng Fu Xuan hay cùng người khác...Nào, há miệng. Haha, em có vẻ ngạc nhiên khi ta biết mấy chuyện này nhỉ?"

"Ta muốn Yanqing hiểu rằng trong em luôn chứa đầy tình cảm ta dành cho em," Jing Yuan đặt một tay lên ngực áo Yanqing, thủ thỉ "và ta cũng vậy, luôn mang theo tình yêu của em bên mình. Nếu trong lòng đã có nhau, hà cớ gì phải cảm thấy âu sầu lo lắng?"

Yanqing cúi đầu. Lúc ấy em còn quá bé để có thể nhận ra ý nghĩa thật sự ẩn dưới những tầng lớp ngôn từ. Nhưng tình yêu đôi khi chỉ cần trái tim ghi nhớ và thấu hiểu. Cháo có vị thật lạt và nhạt nhẽo trên đầu lưỡi em, tuy vậy Yanqing vẫn ngoan ngoãn nuốt xuống, há miệng để Jing Yuan đút tiếp.

Có lẽ sau này lớn rồi em sẽ hiểu.

***

Lần thứ hai Yanqing được ăn cháo đậu đỏ là vào một đêm trời quang sao đãng, một nửa vầng trăng treo lơ lửng giữa mây ngàn.

Nhiệm vụ bắt giữ Thợ săn Stellaron và người phụ nữ kì lạ nơi bến cảng thất bại. Dạo gần đây Yanqing trở về nhà rất muộn, những bản báo cáo chất chồng cùng hàng giờ đồng hồ huấn luyện chỉ đạo binh sĩ, dày vò năng lực bản thân ở sân tập khiến em muốn kiệt sức.

Lại một thất bại, lại một thất vọng, lại một gánh nặng. Nỗi sợ đeo bám Yanqing khiến em khiếp đảm rùng mình. Mạnh hơn, phải mạnh hơn nữa. Nếu em không trở nên mạnh hơn thì làm sao Yanqing mới có thể xứng đáng với công sức nuôi dạy Tướng quân đã bỏ ra, làm sao em mới bảo vệ được ngài? Yanqing siết chặt thanh kiếm trong tay, em hơi dừng bước trước cánh cửa phòng ngủ của Jing Yuan, đôi đồng tử màu rẻ quạt lộ vẻ mê man mỏi mệt. Cuối cùng em vẫn không gõ cửa, chân nhẹ bước về phòng.

yuanqing | for herNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ